Gia Luật Hoàn Cai đi ra ngoài lều của phụ thân, mơ hồ nghe thấy bên trong có tiếng nói chuyện.
Có ai trong đó à? Nàng nhíu nhíu mày, trong lòng có linh cảm chẳng lành.
Khi nàng chậm rãi đi vào thì nhìn thấy người trong lều, ánh mắt trầm xuống, nhàn nhạt nhìn lướt qua Mãn Ca đang chột dạ một cái.
Nha đầu này, đây không phải là lúc để lừa nàng.
“Bồ Đề Nô, Tiêu đại nhân nghe nói con khỏi bệnh, có lòng đến thăm con.” Gia Luật Long Khánh hơi xấu hổ sờ sờ râu, ông quá cố ý che giấu, lời nói ra có vẻ đường hoàng.
“Gia Luật Hoàn Cai, gặp qua cữu cữu.” Gia Luật Hoàn Cai không chút kiêng dè ánh mắt của người đàn ông cách đó không xa, dùng ánh mắt lãnh đạm quay lại, trong lời nói nhấn mạnh quan hệ giữa hai người bọn họ.
Tiêu Thiệu Củ vừa nhìn thấy Gia Luật Hoàn Cai, sự bất an mấy ngày nay liền biến mất, nhưng lại lập tức bị sự xa cách trong mắt nàng làm cho đau đớn.
Bồ Đề Nô, quả thật để ý đến vậy sao, thân phận hai người bọn họ.
Gia Luật Long Khánh ở một bên nhìn nữ nhi đối chọi gay gắt với con rể mà ông vốn đã nhận định, đột nhiên cảm thấy mình từ trong ra ngoài không phải là người.
Ông đường đường là quốc vương Tần Tấn của Đại Khiết Đan, cũng chưa từng nhượng bộ ở trước mặt Hoàng đế, hiện giờ lại vì vấn đề tình cảm của khuê nữ nhà mình mà bị tra tấn thành như vầy. Bực quá, uất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-dai-lieu/3592901/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.