“Bồ Đề Nô!” Trái tim Tiêu Thiệu Củ thắt lại một chút, chàng không nghĩ nhiều, xoay người cưỡi lên ngựa của mình, đuổi theo về phía Gia Luật Hoàn Cai.
Gia Luật Hoàn Cai hoảng sợ, nàng không nghĩ A Hoa chỉ một hơi mà đã lao ra một hai trăm mét, nhưng nàng không biết phải làm gì, chỉ có thể nhắm mắt lại và nắm chặt dây cương trên lưng ngựa.
Đợi Tiêu Thiệu Củ chạy tới, chỉ thấy tốc độ ngựa cuối cùng cũng chậm lại, Gia Luật Hoàn Cai cứng đờ nhắm chặt hai mắt, không bị thương ở đâu mà ngồi trên ngựa.
Thấy người không sao, chàng thở dài một hơi, sau đó lập tức nhảy xuống, vươn tay bế Gia Luật Hoàn Cai xuống đất.
Gia Luật Hoàn Cai mới mở mắt ra, tóc nàng có chút lộn xộn, đầu tóc bị mồ hôi, dán chặt vào mặt.
“Nàng ngay cả lên ngựa cũng chật vật, sao dám tự ý chạy ra ngoài vậy?” Tiêu Thiệu Củ nhìn thấy nàng như vậy, vừa đau lòng vừa tức giận, giọng điệu có chút cứng rắn.
Gia Luật Hoàn Cai nhìn vẻ nghiêm túc hiếm thấy của Tiêu Thiệu Củ thì tự biết mình đuối lý, cẩn thận rụt cổ lại, không nói lời nào.
Tiêu Thiệu Củ không muốn dạy dỗ nàng như vậy, rồi lại sợ còn có lần sau, vì thế tiếp tục nói “Cũng may là con ngựa kia… Cái đầu A Hoa không lớn, nếu không nàng không khống chế được sẽ bị nó ném ra ngoài, nhẹ thì gãy tay gãy chân, nặng thì bị nó giẫm chết…”
“Tiêu Thiệu Củ.” Gia Luật Hoàn Cai đột nhiên cắt ngang, gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-dai-lieu/3592898/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.