Bên kia, vẫn chưa truyền đến tin tức của Khổng thị.
Trong phòng yên tĩnh cực kỳ, Trần thị vẫn quỳ trên mặt đất, cúi đầu, vài giọt mồ hôi chảy xuống chiếc cổ mảnh khảnh của bà.
Thì ra bà ta cũng sợ, Gia Luật Hoàn Cai thầm nghĩ.
“Bẩm đại vương, Khổng chủ tử hiện tại đã không còn quan ngại nữa, nhưng vẫn cần phải tĩnh dưỡng.” Một nô tỳ bước nhanh tới, phá vỡ bầu không khí ngưng trọng trong phòng.
“Thưởng.” Gia Luật Long Khánh trông rất vui, mọi người cũng nhao nhao thở phào nhẹ nhõm.
“Về phần ngươi…” Gia Luật Long Khánh nhìn về phía Trần thị, niệm tình Tông Hối, bổn vương không cho ngươi đến biệt uyển, sau này chỉ ở trong phòng của ngươi, không có việc thì không được đi ra.”
Gia Luật Long Khánh xem như đã ra lệnh cấm túc lâu dài cho bà ta,nhưng ông nghĩ như vậy là chưa đủ, còn nói thêm: “Tông Hối lớn rồi, cả ngày bận rộn đọc sách, không cần phải thường xuyên đi gặp ngươi.”
Đây thực sự là nhát dao đâm vào tim Trần thị, không cho bà gặp nhi tử, gần như tước đi ý nghĩ duy nhất của bà.
Thân thể bà mềm nhũn, ngã quỵ trên mặt đất, nhỏ giọng khóc lên.
Gia Luật Hoàn Cai xem xong toàn bộ vở tuồng, phần lớn là bất đắc dĩ.
Tần quốc phi nhìn nữ nhi trầm mặc không nói gì, cho rằng nàng sợ hãi, an ủi nói, “Bồ Đề Nô đừng sợ, mọi chuyện đã qua rồi.”
Gia Luật Hoàn Cai cảm thấy ấm áp trong lòng, đáp lại, “Mẫu thân, nữ nhi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-dai-lieu/3592886/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.