Thế là từ đó, Tề Nghiên bắt đầu mò đến tẩm điện của ta vào lúc nửa đêm, ôm lấy ta ngủ.
Theo như lời hắn nói, hắn ngủ ở Thính Vũ Hiên không ngon, chỉ có thể ngủ ở chỗ ta, đại khái là do công lao của mấy thớ thịt mềm quanh eo ta.
Ta: “…”
Tuy rằng cuối cùng cũng có thể ngủ say, nhưng chung quy hắn vẫn chỉ ngủ có nửa đêm mỗi ngày, điều này làm cho khí lực càng ngày càng kém, Tiểu Thúy thì thầm vào tai ta: “Nương nương, nghe nói Bệ hạ gần đây đôi mắt thâm quầng, có khi nào là nhục dục quá độ không?”
Ta nghĩ đến người nào đó mỗi đêm ôm ta không chịu thả tay còn nói ta mập, cố ý nói: “Có khả năng lắm.”
Đêm đó Tề Nghiên rất sớm đã đến rồi, bò từ đuôi giường lên, một tay nắm chặt cổ chân ta, một tay chống bên eo ta, chậm rãi nói: “Trẫm nhục dục quá độ?”
Hắn biết cũng là điều bình thường, cả hậu cung đều là tai mắt của hắn, nhất cử nhất động của ta sau khi vào cung thật ra hắn biết hết, ta cũng rõ là hắn biết, nhưng lười phải quan tâm.
Nhưng trước mắt có hơi nguy hiểm rồi, mùa hè nắng nóng, ta mặc vô cùng ít. Những ngón tay mát lạnh của hắn vuốt ve mắt cá chân ta, một đường hướng lên.
Ta chỉ cảm thấy có một ngọn lửa lan ra từ phía dưới lên bụng, không thích ứng được, giọng nói hơi run run, “Bệ hạ, thần thiếp chỉ nói đùa với Tiểu Thúy thôi.”
Tối nay hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-dai-an/2444681/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.