Cả Bạch Diệp Nhan và Bạch Diệp Thanh đều sững sờ với hành động của Triệu Phương An, nhìn thấy Bạch Diệp Nhan đang nhìn mình bằng ánh mắt kinh ngạc, Triệu Phương An mới ý thức được mình đang làm gì. Chết rồi, quên mất mình đang cải trang, Triệu Phương An đơ mặt một hồi rồi gãi đầu cười ái ngại. 
" Dương... Ngươi làm gì vậy?" Bạch Diệp Thanh một tia tức giận nổi lên nói. 
" Nô tài mạn phép, xin công chúa tha mạng." Triệu Phương An sửa chữa bằng việc quỳ xuống chắp tay cầu xin. Giống như trong phim phải làm thật thành khẩn chứ ở đây mất mạng như chơi. 
" Được rồi, đứng lên đi" Bạch Diệp Nhan nhìn Triệu Phương An nghi hoặc nói. 
" Tạ công chúa" Giống phim chưa nhỉ? Triệu Phương An thở phào nhẹ nhõm. 
" Tỷ tỷ có một cận thần thật tuấn" Bạch Diệp Nhan nhìn Triệu Phương An rồi lại nhìn Bạch Diệp Thanh nói. 
Bạch Diệp Thanh chỉ cười cười, hai tỷ muội nhà họ nói chuyện đến gần bữa trưa mới về phòng. 
Vừa về đến phòng, Bạch Diệp Thanh lại dồn Triệu Phương An vào tường, đôi mắt ánh lên tia lửa, liếc nhìn Triệu Phương An khiến cô run lên sợ hãi. 
Nhanh chóng đưa hai tay lên đầu hàng, Triệu Phương An thở dốc, không biết cô ta có làm gì mình hay không. Nhưng rồi Bạch Diệp Thanh nhìn một hồi rồi lại buông ra, chẳng hiểu cô ta đang nghĩ gì nữa. 
Lát sau, Bạch Diệp Thanh phất tay ý bảo Triệu Phương An trở về phòng của mình, thấy vậy Triệu Phương An cũng cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cuoi-cung-cung-noi-yeu-ta/2425138/chuong-35.html