Hôm sau.
Trời còn chưa sáng Triệu Phương An đã tỉnh, nhìn lại trên người cả hai đều không có lấy một mảnh vải, cô nhớ lại đêm qua mình đã làm điều đó cùng với người mình yêu liền ngồi cười ngây ngốc. Hôn lên trán của Bạch Diệp Nhan cố gắng không đánh thức nàng, Triệu Phương An mặc y phục sau đó lén lút chạy ra ngoài.
Khi Bạch Diệp Nhan tỉnh dậy với một cơ thể mệt mỏi cùng một cái đầu đau nhức, đưa tay định ôm lấy Triệu Phương An thì không thấy người đâu, có lẽ đã trốn về phòng. Nhớ lại đêm qua cô uống say rồi việc mà hai người đã làm thì đỏ mặt tía tai, cả người cũng không mặc gì, nhanh chóng Bạch Diệp Nhan mặc lại y phục rồi gọi người mang nước lên để rửa mặt.
Hôm nay Bạch Diệp Thanh cuối cùng cũng ra ngoài, nhưng khuôn mặt thực sự không khởi sắc hơn nhiều, nàng cho người gọi Triệu Phương An đến.
" Nô tài tham kiến nhị công chúa" Triệu Phương An cúi người.
" Dương... Đứng dậy đi. Ta cho gọi ngươi đến đây là vì một việc" Bạch Diệp Thanh giọng buồn bã nói.
Triệu Phương An hơi ngạc nhiên nhưng vẫn im nặng đợi nàng nói tiếp.
" Từ nay ta trả tự do cho ngươi, ngươi không cần phải theo ta nữa, dù sao người ngươi yêu là tiểu muội mà ta thương nhất, ta sẽ cầu chúc cho hai người hạnh phúc." Bạch Diệp Thanh cắn môi, sau đó hướng Triệu Phương An nở một nụ cười hài lòng.
Nghe xong Triệu Phương An hết sức bất ngờ, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cuoi-cung-cung-noi-yeu-ta/2425109/chuong-50.html