Sáng hôm sau, từ sớm đã có người đập cửa phòng, Triệu Phương An hơi hơi nhíu mày.
" Công chúa thỉnh thức dậy " là Diễn nhi nô tì hay đi theo hầu hạ Bạch Diệp Nhan.
Bạch Diệp Nhan nghe tiếng gọi cũng từ từ mở mắt, giờ không phải vẫn còn đang sớm sao? Tại sao lại phải dậy lúc này? Đã vậy tên hỗn đản kia hôm qua vần cô mệt muốn chết, giờ mà phải dậy thì đúng là cực hình.
Vẫn suy nghĩ đó, Bạch Diệp Nhan như con mèo lười vội vàng chui vào trong ngực Triệu Phương An ôm lấy, thật ấm.
" Hôm nay phải đi thỉnh an Tứ Đế, công chúa mau tỉnh không thì sẽ không kịp" Diễn nhi đã gọi rất lâu rồi mà vẫn không thấy động tĩnh gì.
Thỉnh an Tứ Đế? Đúng rồi, hôm qua là hôn lễ của nàng, hôm nay hoàng cung buổi sáng sẽ tổ chức yến tiệc ra mắt tại chính cung của Bạch Quốc, từ sớm người hầu đã phải hối hả chuẩn bị.
" An, mau dậy..." Bạch Diệp Nhan cô gắng nhấc tấm thân mệt mỏi này lên, sau đó lay lay người bên cạnh.
Lười biếng, Triệu Phương An không chịu dậy, người ta vừa mới cưới, mệt muốn chết tại sao lại bắt đi gặp mấy ông già kia làm gì?
" Ta muốn ôm nàng ngủ tiếp " Triệu Phương An mắt vẫn nhắm nhưng vừa nói vừa ôm lấy Bạch Diệp Nhan nằm xuống.
" Không được, đây là bắt buộc " Bạch Diệp Nhan thoát khỏi tay của Triệu Phương An nói.
Cái gì bắt buộc, phiền phức vậy sao? Thời cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cuoi-cung-cung-noi-yeu-ta/2425095/chuong-56.html