" Bạch Diệp Thanh tay ta đau không thể tự ăn được, ngươi có thể..." Hắc Linh Kiều khuôn mặt giả bộ đau đớn sau đó chớp chớp mắt ý muốn Bạch Diệp Thanh giúp mình ăn cơm.
" Ngươi... Thật sự đau sao?" Bạch Diệp Thanh nhướn chân mày nghi hoặc.
" Đau thật mà ngươi không tin ta cho ngươi xem" Hắc Linh Kiều vừa nói xong, tay phải giơ lên không trung sau đó thả xuống không ngờ tự bản thân lại không làm chủ lực rơi nên mấy ngón tay liền đập mạnh xuống giường, lần này không phải giả bộ mà là thật sự đau.
Ôm tay kêu oai oái, Hắc Linh Kiều phụng phịu nhìn Bạch Diệp Thanh. Bản thân đã là đế vương của một quốc rồi mà bây giờ vẫn còn phải ở đây chăm sóc tiểu nhi đồng sao? Bạch Diệp Thanh lắc đầu thở dài.
" Được rồi, ta giúp ngươi" Bạch Diệp Thanh ngồi xuống giường, cầm đũa gắp thức ăn cho vào bát rồi lấy kèm theo một chút cơm đưa lên miệng Hắc Linh Kiều.
" Ngươi thật sự từng định thao túng tứ quốc sao? Ngươi thật sự đã hơn hai mươi tuổi xuân sao? Ngươi thật sự là nữ sát thủ đã giết hết đám người trong hang sao? Tại sao bây giờ lại khác đến như vậy?" Bạch Diệp Thanh thực sự rất khó hiểu, bởi vì người trước mặt đây thật sự còn nhõng nhẽo hơn cả Trịnh Nhiên và Trịnh Lan.
" Là ai không quan trọng, quan trọng là được ở cạnh ngươi" Hắc Linh Kiều cười tít mắt hạnh phúc.
" Ngươi vẫn thích ta đến vậy sao? Ta đã từng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cuoi-cung-cung-noi-yeu-ta/2425047/chuong-80.html