Sáng hôm sau, Hắc Linh Kiều rửa lại vết thương cho A Luân lần nữa rồi sau đó bởi vì việc quan trọng phải hoàn thành nhanh chóng nên nàng cũng khẩn cầu nãi nãi cho phép mình cõng A Luân đi tìm thuốc, rất nhanh sẽ trở lại.
Sau khi được nãi nãi chấp thuận, Hắc Linh Kiều cùng Bạch Diệp Thanh lại nhanh chóng lên núi, trên lưng Hắc Linh Kiều còn có A Luân dẫn đường.
Trên đỉnh Bạch Hạc Sơn, Hắc Linh Kiều bởi vì phải cõng theo A Luân mà leo núi nên mồ hôi trên trán nàng chảy xuống đầm đìa, Bạch Diệp Thanh liền đỡ lấy A Luân ngồi dựa vào một thân cây lớn. Rút chiếc khăn tay trong người mau chóng Bạch Diệp Thanh lo lắng lau những giọt mồ hôi trên trán của Hắc Linh Kiều, hành động này của Bạch Diệp Thanh cũng khiến Hắc Linh Kiều dâng lên nửa phần công lực.
Ba người không lâu sau lại tiếp tục đi tìm kiếm Sơn Linh, nơi mà tiểu tử này chỉ đường đúng là phải đi xuyên qua một bụi cây leo thì mới có thể tìm thấy, ngày hôm qua hai người đã đi một con đường khác. A Luân nhớ lại nơi Sơn Linh mọc có một cây thông rất lớn, vừa nhớ lại A Luân liền nhìn thấy cây thông lớn cần tìm.
" Lục huynh, ngươi mau đi đến bên cây thông kia" A Luân vui mừng chỉ tay về hướng đông.
Theo lời, Hắc Linh Kiều liền tiến lại bên một cây thông lớn, từ phía cây thông tiến lên một đoạn đường sẽ thấy một vách núi, đặt A Luân ở một phiến đá gần đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cuoi-cung-cung-noi-yeu-ta/2425017/chuong-94.html