Chương trước
Chương sau


Ngày hôm sau, khi Bạch Diệp Thanh cùng Hắc Linh Kiều vừa tỉnh giấc, Huấn Sinh đã để một lọ dược phẩm ở cạnh giường hai người, thuốc đã được luyện thành công, sung sướng đến phát khóc, Bạch Diệp Thanh nhảy lên ôm chầm lấy Hắc Linh Kiều lệ rơi như một tiểu hài tử.

Sau bao lâu họ chờ đợi cuối cùng thì mong ước cũng có cơ hội thành hiện thực.

Chạy ra ngoài tìm Huấn Sinh, khi thấy lão nhân ấy đang phơi thuốc Bạch Diệp Thanh không ngần ngại chạy tới ôm lấy, đây chính là người đã cứu nàng, người đã cứu cả Bạch Quốc của nàng. Huấn Sinh hiểu được sự xúc động của Bạch Diệp Thanh, ông cũng không muốn Bạch Quốc bị tận diệt và ông cũng không muốn một tình yêu đẹp bị rơi xuống vực sâu.



Hắc Linh Kiều đưa tay lau những giọt nước mắt đọng lại ở khóe mắt khi nhìn thấy Bạch Diệp Thanh hạnh phúc đến mức không thể diễn tả được, đến bây giờ nàng mới cảm thấy an tâm được phần nào khi đối mặt với vấn đề hài tử.



Nhìn viên linh đơn trên tay, thứ này thật sự giúp nàng cũng Kiều có hài tử, thứ này cũng chính là tương lai của Bạch Quốc.

Cả hai người không lâu sau cũng xin cáo từ Huấn Sinh để trở về Bạch Quốc, ghi nhớ một vài lời căn dặn của Huấn Sinh, trở về hoàng cung trời cũng đã tối. Đêm hôm ấy, Bạch Diệp Thanh ngồi bên giường, trên tay là viên linh đơn mà nàng đã đặt hết hi vọng vào nó, đặt nó vào trong miệng từ từ nuốt xuống Bạch Diệp Thanh đặt tay lên bụng mình, hi vọng sẽ sớm ngày có được hài tử.

Mở của vào trong phòng, Hắc Linh Kiều thấy khuôn mặt đăm chiêu của Bạch Diệp Thanh, tiến lại gần nắm lấy tay người kia an ủi.

"Nàng đã ăn linh đơn rồi sao?"

Bạch Diệp Thanh không nói gì, chỉ nhẹ gật đầu, không hiểu sao trong lòng thực sự rất lo lắng và sợ hãi, nàng sợ bản thân mình hi vọng càng lớn thì sẽ thất vọng càng nhiều, nàng sợ nếu không thành công thì phải làm sao.

Để tinh thần Bạch Diệp Thanh vui lên, Hắc Linh Kiều giở giọng trêu chọc.

" Ta không nhầm thì hôm qua ai nói với ta khi trở về hoàng cung ta có thể làm mọi thứ mình muốn nhỉ" Nói xong liền đè Bạch Diệp Thanh xuống giường.

"Kiều còn tâm trạng làm việc này sao?" Bạch Diệp Thanh véo má Hắc Linh Kiều nói.

"Không phải ai muốn có hài tử cũng đều làm cách này sao?" Hắc Linh Kiều cúi xuống cắn cắn môi đối phương.

Không còn lời gì để nói Bạch Diệp Thanh chỉ biết cười trừ, đáp ứng nhu cầu của Hắc Linh Kiều, vòng tay qua cổ mặc người kia đang tùy ý làm loạn cơ thể mình.

Lần này theo lời Huấn Sinh, Hắc Linh Kiều mất một chút máu để đưa vào trong cơ thể của Bạch Diệp Thanh, một đêm nữa lại qua, nắm chặt tay Bạch Diệp Thanh, Hắc Linh Kiều đưa tay xoa bụng nương tử của mình tự nhủ, nơi đây có thật sự sẽ có hài tử của cả hai người. Hắc Linh Kiều hôn nhẹ lên trán người trước mặt, ôm nàng vào lòng, cùng nhau tiếp tục hi vọng vào tương lai.

Một tháng sau.

Trong bữa tiệc chiêu đãi Chu Đế ghé thăm và đưa hai tiểu tử Trịnh Lan và Trịnh Nhiên sang Bạch Quốc, trong lúc mọi người đang vui vẻ quây quần bên mâm cơm.

Bỗng nhiên Bạch Diệp Thanh ngồi bên cạnh Hắc Linh Kiều giật mình đưa tay che miệng chạy ra ngoài, mọi người xung quanh đều ngạc nhiên nhìn theo nàng, Hắc Linh Kiều vội vàng chạy theo, khi ra khỏi phòng Bạch Diệp Thanh liền không chịu được nôn khan, sai cung nữ mang chậu đến, Hắc Linh Kiều nhẹ nhàng xoa lưng cho Bạch Diệp Thanh.

"Nàng sao vậy? có phải đồ ăn có gì không ổn?" Hắc Linh Kiều lo lắng Bạch Diệp Thanh ăn nhầm cái gì, ngay sau đó cho người gọi thái y tới.

Như vậy tất cả mọi người đều bỏ ngang bữa ăn chạy đến phòng của Bạch Diệp Thanh chờ đợi thái y bắt mạch.

Bạch Thiển cùng thái hậu cũng sốt ruột không khác gì Hắc Linh Kiều, cả hai người chỉ còn một nữ nhi này thôi, sợ rằng Thanh nhi lâm bệnh thì Bạch Quốc sẽ thế nào đây.

"Thái y, nương tử của ta bị làm sao?" Hắc Linh Kiều trong lòng đã nóng như lửa đốt, cứ sau vài giây lại thúc giục thái y mau mau nói.

Qua một hồi sau, thái y hướng Bạch Thiển và Hắc Linh Kiều quỳ xuống đất khuôn mặt hứng khởi bẩm báo.

"Chúc mừng hoàng thượng, chúc mừng phò mã. Hoàng thượng đây không phải sinh bệnh mà là đang mang long thai"

Một tin bất ngờ từ trên trời rơi xuống, tất cả mọi người xung quanh đều tròn mắt, không lâu sau ai nấy cũng đều vui mừng chúc mừng Bạch Quốc sắp có người nối dõi.

Thái hậu ngồi xuống bên cạnh nữ nhi, đôi mắt dưng dưng ngấn lệ nắm lấy tay Bạch Diệp Thanh động viên nàng.

Bạch Thiển nhận được tin vui trên miệng nụ cười từ khi ấy chưa bao giờ tắt, nhận được sự chúc mừng của Chu Đế, ông càng cao hứng đến cực điểm, bế Trịnh Lan và Trịnh Nhiên lên hôn lên má hai tiểu hài tử mà sung sướng.

Trịnh Lan và Trịnh Nhiên nghe tin trong bụng hoàng a di có em bé cũng hứng khởi không kém, hai đứa nhỏ này còn xung phong sau này sẽ bảo vệ hài tử của hoàng a di thật tốt khiến mọi người xung quanh đều cười phá lên.

Chờ cho đến khi mọi người đi khỏi, Hắc Linh Kiều mới ngồi xuống bên cạnh Bạch Diệp Thanh nắm lấy tay nàng ấy, đôi mắt không ngừng rơi lệ, dù có cố gắng phải thật mạnh mẽ để sau này còn có thể bảo vệ mẹ con Thanh Nhi nhưng nàng không hiểu tại sao nước mắt lại liên tục rơi nhiều như vậy. Một người trước kia chưa từng khóc, là nữ nhân mạnh mẽ và tài giỏi nhất Hắc Đạo Hội vậy mà bây giờ rất dễ rơi lệ.

Đưa tay lên xoa xoa má của Hắc Linh Kiều, Bạch Diệp Thanh lau đi những giọt nước mắt đang đọng lại trên khuôn mặt của Hắc Linh Kiều, nàng ngồi dậy ôm lấy phu quân của mình.

"Thanh Nhi, chúng ta thực sự đã có hài tử" Hắc Linh Kiều giọng nói run run vẫn chưa tin được vào sự thật này.

Bạch Diệp Thanh đưa tay xoa bụng mình, trong này đang có hài tử của cả hai người, hạnh phúc này phải dùng lời nào để diễn tả đây.

Tin tức hoàng thượng đang mang long thai ngay lập tức lan ra toàn Bạch Quốc, bây giờ dân chúng cũng an tâm vì Bạch Quốc cuối cùng cũng có người nối dõi, các vị quan đại thần cũng rất vui vẻ khi biết tin này, buổi thượng triều ngay sau đó mọi người đều chúc mừng hoàng thượng.

Hoàng thượng có thai, từ trên xuống dưới đều coi nàng là đối tượng quan trọng nhất để bảo vệ, Hắc Linh Kiều cũng không mang bị người khác nhòm ngó, những buổi thượng triều của Bạch Diệp Thanh đều đứng ở bên cạnh trông chừng nàng.

Từ khi có hài tử, Hắc Linh Kiều và thái hậu ngay lập tức lại trở lên thân thiết bởi vì mỗi ngày Hắc Linh Kiều đều không ngại đến hỏi thái hậu những món ăn tốt dành cho thai phụ và trong thời kì mang thai thì cần phải chú ý những thứ gì, những gì tốt và không tốt khi mang thai...

Thái hậu cũng càng ngày càng quý phò mã hơn, ngay cả Bạch Thiển khi xưa cũng không hề quan tâm bà như Hắc Linh Kiều.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.