Mãnh hổ to lớn cũng không dễ đối phó, đặc biệt là khi mọi người vốn không hề chuẩn bị ứng đối với nó.
Nhìn thấy mãnh hổ ở phía trước dường như đã bị chọc giận quay đầu lại, mọi người cũng không rảnh lo con ngựa dưới thân không yên, lại tiếp tục bắn một loạt mũi tên. Khuôn mặt Lục Khải Phái trở nên lạnh lẽo, một bên bắn tên một bên hô: "Bảo vệ điện hạ!"
Người hầu của công chúa phủ cũng là ngàn chọn vạn tuyển, tất nhiên không chỉ biết bắt thỏ thôi. Ngay khi Lục Khải Phái dứt lời, nhân mã ở phía sau nhanh chóng tiến lên, hộ ở trước hai người. Mà cùng lúc đó, con hổ cũng không tránh khỏi bị bắn thương da lông, nó rốt cuộc bị chọc giận, từ bỏ "con mồi" lúc nãy một đường lần theo, ngược lại vọt đến đám ngươi đông đúc này.
Nó có hoa văn đen vàng, hình thể khổng lồ, di chuyển nhanh như gió, vô tình lộ ra vẻ đáng sợ của một vị vua của bách thú.
Người còn có thể kìm nén sự sợ hãi trong lòng, nhưng ngựa rốt cuộc ngăn không được kinh sợ. Có ngựa của người hầu đã bắt đầu không chịu khống chế, muốn thoát đi, mọi người cũng đã không còn nhàn rỗi đi quản con ngựa này ra làm sao, ai ai cũng mang theo đao kiếm từ trên lưng ngựa nhảy xuống.
Con hổ đến rất nhanh, cơ hồ chỉ là trong chớp mắt nó liền vọt tới phụ cận. Cung tiễn đã không còn tác dụng, đối mặt với nanh vuốt của mãnh hổ, người hầu chỉ có thể dùng đao kiếm cùng thân thể đi ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cua-ta-trong-sinh/1419011/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.