Ngoài ý muốn tương nhận, tuy rằng đột nhiên không kịp phòng bị, nhưng sau khi trải qua một hồi hỗn loạn lúc ban đầu, dư lại đó là thuần nhiên vui mừng.
Kỳ Dương nhìn chằm chằm Lục Khải Phái, dường như xem như thế nào cũng đều không đủ, Lục Khải Phái nhìn Kỳ Dương cũng cảm thấy bất đồng với dĩ vãng. Hai người cứ như vậy mà nói cho nhau nghe về quá khứ, trong ánh mắt có nhau, cùng nhau trải qua một ngày. Mãi đến khi chạng vạng, sắc trời dần tối, mới không thể không chia lìa.
Có xe ngựa tới đón Kỳ Dương hồi cung, Lục Khải Phái không nói hai lời liền đi theo. Xa phu thấy vậy cũng không ngạc nhiên, xe ngựa vội vàng đi về hướng cửa cung, tốc độ không nhanh không chậm, nhìn sắc trời thì có thể quay về kịp lúc cửa cung đóng liền được. Nếu là đi chậm tất nhiên là không kịp hồi cung, nhưng nếu là đi nhanh, chỉ sợ công chúa điện hạ cũng không vui.
Những người xung quanh Kỳ Dương luôn rất có ánh mắt, cũng không yêu cầu nàng phải công đạo cái gì.
Chỉ là Kỳ Dương ngồi ở trên xe ngựa có chút rầu rĩ không vui, nàng nhìn Lục Khải Phái rồi thở dài: "Nếu không phải hoàng huynh cố ý dặn dò, ta hôm nay một chút cũng không muốn hồi cung." Đâu chỉ là hôm nay không muốn hồi cung, nàng chỉ muốn mãi mãi cùng người trước mắt dính ở bên nhau.
Lục Khải Phái nghe vậy thì có chút buồn cười, ánh mắt nhìn Kỳ Dương vô cùng mềm mại: "Tương lai còn dài, hôn kỳ cũng không phải cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cua-ta-trong-sinh/1418967/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.