Việc hai nước tỷ thí hiển nhiên không nên kéo dài lâu, sau khi Lục Khải Phái trổ hết tài năng, rất nhanh đã định ra ngày tỷ thí.
Trong khoảng thời gian này, Lục Khải Phái chưa từng gặp qua Tạ Hoằng Nghị, thế nhưng ngày ngày đều có thể nhìn thấy Tề bá. Người này ở trước mặt nàng trước sau vẫn kính cẩn nghe theo, lễ nghi chuẩn mực, hoàn toàn nhìn không ra có hành vi cõng chủ. Đương nhiên, nói không chừng, Tề bá có lẽ chưa bao giờ xem nàng là chủ tử.
Mỗi khi nghĩ đến tình cảnh hiện giờ của chính mình, lại nghĩ đến tương lai cùng Kỳ Dương, Lục Khải Phái đều nhịn không được có chút đau đầu. Mà sau khi Tạ Hoằng Nghị cùng Tề bá tiếp xúc, tòa Lục phủ to lớn này ở trong mắt nàng một lần nữa đều tràn đầy hiểm nguy.
Tốt xấu gì cũng đã xuất sĩ được một đoạn thời gian, Lục Khải Phái không còn tứ cố vô thân như hồi mới vừa trọng sinh.
Nàng không tín nhiệm Tề bá, lo lắng bên người cũng không an toàn, liền đơn giản mượn cớ công việc ở Đại Lý Tự bận rộn, từ Lục phủ dọn đến Đại Lý Tự tạm cư. Những nha thự khác có lẽ sẽ không có chỗ ở thuận tiện như vậy, nhưng ở Đại Lý Tự có một đám người tăng ca tra án, luôn có yêu cầu ngủ lại. Vì vậy cũng có chỗ ở cố định để lại cho mọi người, càng thuận tiện cho Lục Khải Phái rời nhà trốn đi.
Tề bá yên lặng nhìn, đối với chuyện này cũng chưa từng ngăn trở cái gì, có lẽ Lục Khải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cua-ta-trong-sinh/1418959/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.