Những ngày này đã xảy ra quá nhiều chuyện nên cuối cùng Lục Khải Phái cũng không ngủ lại ở biệt viện. Sau khi hiểu được tâm ý của Kỳ Dương, nàng liền cảm thấy có vẻ quá mức ái muội, huống chi nàng cũng không yên tâm về Lục gia, vì thế càng kiên quyết uyển chuyển từ chối.
Kỳ Dương cũng không cưỡng cầu, nàng đi theo bước lên xe ngựa, tự mình đưa Lục Khải Phái trở về.
Với chuyện này, Lục Khải Phái đã khéo léo từ chối một hồi nên cũng không lại cự tuyệt, chỉ có thể tùy ý Kỳ Dương. Tuy nhiên, nàng cũng không có ý định để Kỳ Dương đưa nàng về nhà, vẫn như cũ dặn dò xa phu đưa nàng trở về Hàn Lâm Viện, tính toán đến lúc đó lại một mình trở về.
Xa phu gật đầu đồng ý, Lục Khải Phái liền cũng yên tâm bước lên xe ngựa, đáng tiếc nàng lại bỏ qua ánh mắt sau đó của Kỳ Dương ra hiệu cho xa phu.
Bóng đêm yên tĩnh, xe ngựa lướt qua những con đường lát đá cuội, trên đường cũng hoang vắng không có ai.
Bên ngoài đã là một mảnh đen nhánh yên tĩnh, người ngồi xe tự nhiên sẽ không cảm thấy nhàm chán đến mức đi xem cảnh sắc như vậy. Bởi vậy cũng sẽ không phát hiện, xe ngựa không phải đi tới Hàn Lâm Viện mà là hướng về Lục phủ.
Ánh nến trong thùng xe sáng choang, khẽ lay động theo cỗ xe đang di chuyển. Có lẽ là trước đó đã uống vài chén rượu nên Lục Khải Phái dựa vào thùng xe mơ hồ có chút mệt rã rời. Chỉ là mí mắt mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cua-ta-trong-sinh/1418931/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.