Lục Khải Phái rốt cuộc đã thấy được khuôn mặt bị thương của Lục Khải Thành. Vết sẹo kéo dài từ khóe mắt đến hàm dưới, phá hủy khuôn mặt vốn xinh đẹp, nho nhã như ngọc của thiếu niên, lại nói bị thương nhiều ngày như vậy mà vẫn như cũ máu tươi đầm đìa, có thể tưởng tượng vết thương này cuối cùng cũng sẽ để lại sẹo.
Nhưng kỳ thật cũng chỉ là một vết sẹo mà thôi, Lục Khải Thành cũng không phải là nữ tử, Lục Khải Phái không rõ hắn vì sao lại trở nên điên cuồng đến vậy?
Nhưng kể cả là lý do gì đi chăng nữa, Lục Khải Phái cũng không muốn bồi hắn bị thương, thậm chí vì vậy mà huỷ hoại chính mình. Nàng rất minh bạch địa vị của mình cùng Lục Khải Thành ở Lục gia là vô cùng chênh lệch, ngay cả nha hoàn bên người của mình cũng có thể nghe theo đối phương bày mưu đặt kế đích thân hạ dược độc chết chính mình, hiện tại chỉ là huỷ hoại mặt nàng mà thôi, Lục Khải Phái tin tưởng người Lục gia sẽ không chút do dự chấp hành chỉ thị của thiếu chủ bọn họ!
Nghĩ đến điều này, Lục Khải Phái cũng biết được Lục gia không phải là nơi thích hợp để ở lại lâu, cho dù nàng cũng không có nắm chắc ở tình huống vừa trở về lại có thể một lần nữa thoát đi hay không. Thế nhưng, nếu như không chạy trốn, chẳng lẽ ở lại mặc người xâu xé sao?
Lục Khải Phái nhấp môi, híp mắt, ánh mắt nhìn về phía Lục Khải Thành cũng mang theo hai phần hung ác, quả quyết.
Mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cua-ta-trong-sinh/1418924/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.