Trong 10 ngày đại công chúa ở lại tham quan nơi ở doanh trại, sẵn đây khảo sát doanh quân, chỉ riêng bên đại đội binh của Tuệ Lâm là như ngày thường tập luyện hằng ngày, còn lại đều rất hóng hớt công chúa diện mạo ra sao, nàng tuy rằng luôn mang khăn che mặt ở giữa một đám người nhưng không có nghĩa người khác không nhìn thấy được.
Bình Thiên hóng hớt hỏi:
- Đại ca không tò mò về dung nhan của đại công chúa sao?
Lưu Thành, Lưu Tuấn đồng thanh:
- Đúng đó vậy đại ca!
Chu Nam nói:
- Đệ thấy rồi, tuy rằng công chúa vẫn còn che mặt nhưng thân hình thực sự không thể xem thường được đâu.
Triệu Lữ than vãn:
- Nếu như huynh có thể họa tốt thì đã có thể để đại ca xem qua rồi.
Tuệ Lâm thở dài hỏi:
- Chuyện công chúa quan trọng hay là mạng người quan trọng, sao mọi người lại dễ xao động bởi nhan sắc vậy! Ta biết từ xưa đến nay không có ai có thể thoát khỏi mỵ sắc của mỹ nhân, nhưng liệu mọi người có xứng với giai nhân không, nếu muốn ta có thể họa giúp mọi người không cần giành giựt chỗ để ngắm như vậy.
Tất cả đồng thanh.
- Thật sao!!!
Tuệ Lâm dựa vào miêu tả của Chu Nam nói lại họa ra một bức, như một đại công chúa được đặt lên tấm tranh, ngoài gương mặt ra thì đại khái đã hoàn chỉnh, gác lại bút.
- Của mọi người đây, đừng có lơ là tập luyện nữa, hơn nữa còn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cua-lo-lem/2565682/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.