Tuệ Lâm đưa tay lên ý là bảo im lặng để người ta tập trung, trận đánh nhanh chóng vượt qua cổng thành giả mạo này, chỉ thương không có vong, sau khi sắp xếp thì cũng tiến vào được Ngưu Vân thành của Nguyệt Hà Quốc, thành trì nằm ở biên giới hai nước, bọn họ đi vào với kiệu xe xa hoa, binh lính bị thương nặng đều quay trở về, những người thương nhẹ cùng đoàn người công chúa tiến vào trong như bình thường, dân chúng cũng không mấy ngạc nhiên như đã biết từ sớm rồi.
Kim Oanh hít một hơi rồi thở phào nhẹ nhỏm.
- Công chúa cuối cùng cũng đã đến đúng dự tính, chỉ cần thêm vài ngày đường nữa là có thể đến nơi rồi, hôm nay nô tì muốn nghỉ ngơi một nơi thật tốt, ngâm mình chẳng hạn, tận hưởng đồ ăn ngon.
- Được, ngươi đã vất vả rồi.
Đoạn đường dài từ Ngưu Vân thành đến Kinh đô, quả thực là một đất nước thịnh vượng, tình hình rối loạn hoàn toàn được dẹp yên, điều này khiến cho Tuệ Lâm cũng rất ngạc nhiên, nơi nơi ca tụng sự minh anh của hoàng thất, những lời nói tiêu cực dường như hoàn toàn không tồn tại.
Minh Quân thái tử, người sẽ đăng cơ sắp đến, đích thân đến đón tiếp sứ đoàn của Tuyết Vũ Quốc.
- Ta rất vui khi được đích thân đại công chúa đến như sự mong muốn của ta.
- Thái tử xin chúc mừng, bổn cung thật sự rất ngưỡng mộ thái tử, một nam nhân văn võ song toàn, hơn nữa còn có thể điều khiển mọi thứ trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cua-lo-lem/2565669/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.