Lúc này hàng lông mi cong vút của cô cũng dính đầy nước mắt, từng sợi mảnh dài bám chặt vào nhau, hai má trắng nõn cũng thoáng ửng hồng, nhìn... khá là điềm đạm đáng yêu.
Đến tận bây giờ Chu Cầm mới ý thức được trò đùa của mình hơi quá đáng, vội kéo tay cô gái nhỏ đi đến băng ghế dài trong phòng chứa phục trang, ấn cô ngồi xuống ghế rồi xoay người đi tìm khăn giấy trong cơn hoảng loạn.
Không tìm thấy khăn giấy, anh lại quay ra cởϊ áσ khoác, dùng phần vải áo mềm mại lau nước mắt trên mặt cô: "Tang Tang... đừng như thế."
Sao Hạ Tang có thể nhát gan như vậy chứ? Rõ ràng là lần trước anh cũng hóa trang y hệt như thế này, cô nhìn thấy rõ mồn một nhưng không những không hoảng sợ mà còn níu lấy tay anh liên tục gọi "chị ơi, chị ơi" nữa mà.
"Có phải tôi làm cậu không vui rồi không?"
Hạ Tang giận tím mặt trừng mắt nhìn anh, bực bội dùng tay áo quệt ngang nước mắt trên mặt.
Không biết vì lý do gì mà tất cả áp lực và ấm ức trong mấy ngày nay đều theo dòng cảm xúc bất ngờ ập đến, dâng trào trong lòng.
Cô xoay người, cúi đầu khịt mũi thật mạnh, cố gắng kiềm chế cảm xúc bất ổn đang lũ lượt kéo đến.
Nhưng thật sự là cô đã kìm nén quá lâu rồi, bây giờ cô không thể chịu đựng được nữa.
Chu Cầm cau mày, nhìn bờ vai run rẩy của cô gái. Mấy giây sau, anh quyết định đứng dậy đóng cửa phòng chứa phục trang lại, ngăn cản toàn bộ ồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cua-anh/974240/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.