Chương trước
Chương sau
Mấy giây sau, Đoạn Thời Âm gửi tấm ảnh đã được chỉnh độ sáng và tông màu vào nhóm, trong khung hình xuất hiện hai gương mặt lớn, bên trái là chú chó màu đen, bên phải chính là Chu Cầm.
Mặc dù tấm ảnh được chụp từ góc chết, tức là camera đặt từ dưới hướng lên trên nhưng gương mặt của người con trai này vẫn anh tuấn đến bất ngờ, hàng lông mày tự nhiên không qua chỉnh sửa, mí mắt mỏng manh hơi rũ xuống.
Bối cảnh của bức ảnh là một nơi mù mịt đầy sương, trong bóng tối bao trùm vạn vật như thế nhưng ánh mắt của anh khi nhìn vào camera lại dịu dàng đến lạ thường.
Ánh mắt ấy tựa như dòng nước xoáy hút hồn người xem, khiến người ta khó mà rút lui.
Thậm chí Hạ Tang còn ấn hẳn vào tấm ảnh, tiếp đó lại không kìm được lòng phóng to ra, nhìn chằm chằm chừng mấy giây.
Trong đầu chợt nảy ra bốn chữ... không thể bới móc.
Nhóm bạn thân yên ắng một lúc lâu mới thấy Đoạn Thời Âm gửi đến mấy chữ: "Đáng chết, tại sao lại để mình nhìn thấy loại trai đẹp 360 độ không góc chết này chứ? Nhìn được mà không ăn được, quãng đời còn lại coi như bỏ rồi."
Giả Trân Trân: "Người thật đã chết, có việc đốt giấy."
......
Sự kiện Halloween diễn ra vào đúng ngày nghỉ cuối tuần, Hạ Tang còn đặc biệt nộp "đơn xin về muộn" cho Đàm Cẩn.
Vì khoảng thời gian này con gái rất nghe lời nên Đàm Cẩn cũng rất thoải mái, dù vậy nhưng bà vẫn yêu cầu cô cách một tiếng phải gửi định vị một lần, hơn nữa vì để báo bình an nên nhất định phải gửi ảnh tự sướng cho bà.
Hạ Tang cũng ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.
Chiều hôm đó, cô lấy trong tủ quần áo của mình một bộ đồng phục JK đã mua từ lâu nhưng mãi vẫn chưa có cơ hội để mặc, cùng với đôi giày Martin màu đen.
Đàm Cẩn nhìn đôi chân trần trụi của cô, bất mãn nói: "Mặc ít như thế lỡ bị cảm lạnh thì phải làm sao? Bây giờ đang là khoảng thời gian mấu chốt của cấp ba, sức khỏe mới là vốn liếng quan trọng nhất."
"Đi tất dày vào mới không bị lạnh."
"Như thế cũng không được."
Dưới sự kiên trì của Đàm Cẩn, Hạ Tang bắt buộc phải mặc lồng thêm một chiếc áo khoác lông vũ vừa dày vừa nặng nữa mới được thả ra khỏi cửa.
Phòng trinh thám Thất Dạ rất náo nhiệt, nhiều người chơi đã đến từ sớm để trang điểm và thay trang phục.
Minh Tiêu nhìn thấy Hạ Tang mặc bộ đồng phục JK đến, ánh mắt để lộ vài phần kinh diễm, dẫn cô vào phòng thay đồ, tháo bím tóc đuôi ngựa của cô ra rồi nói: "Em mặc bộ quần áo này thì phải trang điểm vào mới hợp."
Hạ Tang bất lực nói: "Em không biết trang điểm nên mới đến trước."
"Được rồi, cứ giao cho chị!" Nói xong, Minh Tiêu lấy hộp đựng đồ nghề ra, bên trong có đủ loại cọ trang điểm và phấn mắt: "Tiểu Tang, em có thích kiểu trang điểm nào không?"
"Không biết nữa." Trước đây Hạ Tang chưa từng tham gia sự kiện hóa trang như thế này bao giờ, cô hỏi: "Thường thì sẽ có những kiểu trang điểm nào?"
"Em chưa đi chơi Halloween bao giờ à?"
"Chưa ạ."
Minh Tiêu bật cười: "Có nhiều lắm, ví dụ như ma cà rồng, xác sống, chú hề, bộ xương hoặc là búp bê..."
Hạ Tang ngẫm nghĩ một hồi rồi đáp: "Chị Tiêu, chị trang điểm cho em kiểu xác sống đi."
"Hả? Em chắc không?" Minh Tiêu chỉ tay về phía Lý Quyết đang đứng cách đó không xa: "Thằng nhóc kia trang điểm theo kiểu xác sống kìa, nhìn ghê lắm, đúng là muốn hủy hoại nhan sắc."
Hạ Tang nhìn Lý Quyết đang ngả ngớn trên ghế sofa, trên mặt là lớp trang điểm xác sống cực kỳ chân thực, thỉnh thoảng lại há cái miệng gớm ghiếc đầy máu ra khiến cô nhìn mà rùng hết cả mình.
"Để chị trang điểm cho em giống Harley Quinn nhé?" Minh Tiêu thấy Hạ Tang không có ý kiến gì nên đã gợi ý cho cô: "Thật ra Harley Quinn rất được tụi con gái yêu thích, không chỉ xinh đẹp mà còn si tình, chị nhớ Halloween năm ngoái có rất nhiều cô gái hóa trang thành Harley Quinn đó."
"Được thôi."
Hạ Tang không có ý kiến, để mặc Minh Tiêu thoải mái vẽ vời trên mặt mình.
Minh Tiêu trang điểm cho Hạ Tang xong, tuy không thể nhuộm tóc của cô thành bên xanh bên đỏ như tạo hình nhân vật nhưng cô ấy đã tô đậm phấn màu đỏ ở mắt phải và phấn màu xanh ở mắt trái cho Hạ Tang, chải tóc buộc cao hai bên, kết hợp với màu môi đỏ như máu, thoạt nhìn cũng khá giống tạo hình của Harley Quinn.
Hạ Tang sững người nhìn mình trong gương, Minh Tiêu cũng kinh ngạc nhìn cô và thốt lên: "Tiểu Tang, em xinh quá!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.