Lúc cô đi đến khu trà nước lấy nước, Hứa Thiến đã tìm cơ hội, kéo cô đến một bên hành lang không người rồi nói: “Hạ Tang, chuyện này đều do một tay cậu bày ra!”
Hạ Tang ngoài cười nhưng trong không cười khẽ nhếch miệng: “Không phải!”
“Cậu còn không thừa nhận!” Hứa Thiến giống như bắt được điểm yếu của cô, hạ giọng nói: “Cậu mạo hiểm bị nữ ma đầu kia đấm đánh, dùng cách giả vờ bị bệnh nhường lễ hội âm nhạc giáng sinh kia cho tôi, chỉ để hẹn Tống Thanh Ngữ ra đi chơi trò mật thất? Bây giờ xem như tôi nhìn rõ rồi, cậu cố ý dẫn cậu ta đến phòng trinh thám Thất Dạ!”
Hạ Tang không thừa nhận, cũng không phủ nhận.
Chuyện ngày hôm đó, nếu như dựa theo kế hoạch ban đầu, sẽ do Kỳ Tiêu dẫn mọi người đi phòng trinh thám Thất Dạ, tự nhiên mà đến, cô sẽ không có điểm nào tình nghi cả.
Nhưng lại cứ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cuối cùng lại là cô miễn cưỡng kéo mọi chuyện quay về quỹ đạo.
Đừng nói là Hứa Thiến sẽ nghi ngờ, cho dù là Tống Thanh Ngữ bình tĩnh lại, cũng sẽ nghi ngờ.
Nghi ngờ thì cứ nghi ngờ, cũng chẳng có chứng cứ, không nhận là được rồi.
Mặc dù Hứa Thiến đoán ra được ngọn nguồn, nhưng lại không hiểu tại sao Hạ Tang lại phải hao tâm tốn sức như vậy để giúp Chu Cầm của trường trung học 13.
Cô ta thần bí nhìn cô như vậy: “Cậu được lắm, chẳng trách không quan tâm Kỳ Tiêu, thì ra trong lòng đã có người rồi.”
Hạ Tang lắc đầu: “Không có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cua-anh/974227/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.