Một cơn gió lạnh thổi qua, cô cảm thấy càng chua xót hơn.
Cô đã cố gắng hết sức rồi.
Cô không phải bạn gái của Chu Cầm, ngay cả bạn bè cũng chẳng phải, vì anh mà làm đến mức này, cũng giống như Minh Tiêu nói, cũng đã không phụ cậu ấy rồi.
Cô nhìn lên bầu trời tối mờ, cảm thấy những áng mây tối tăm kia như cũng đang đè ép trong lòng cô, vây chặt không kẽ hở, không cách nào thoát được.
Cô nghiêng đầu, nhìn Tống Thanh Ngữ bên cạnh.
Tống Thanh Ngữ quàng khăn cổ màu trắng như thỏ ngọc, gương mặt trang điểm tinh tế, mỗi một sợi mi tựa như đã được chải chuốt kỹ càng, xinh đẹp như búp bê.
Cô ta quay mặt về phía đèn điện ở Thiên Nhai, duỗi lưng: “Đã lâu rồi mình chưa từng vui vẻ như vậy, ha ha ha, Hứa Thiến, lúc trước cậu cứ gọi mình ra cho được, không từ đe doạ dụ dỗ. Mình còn nói có phải cậu có bệnh không nữa, trò thoát khỏi mật thất này thì có gì hay ho chứ, không ngờ lại hứng thú đến vậy.”
Hứa Thiến hừ lạnh một tiếng: “Suốt cả quãng đường đều để mình làm, đương nhiên là cậu chơi vui rồi.”
Dường như Tống Thanh Ngữ đã phát hiện ra ánh mắt thoáng chút tuyệt vọng của Hạ Tang, quay đầu nhìn vào mắt cô: “Cậu nhìn tôi như vậy làm gì?”
Hạ Tang khẽ cười buồn: “Tống Thanh Ngữ, hôm nay cậu thật sự chơi vui đến vậy sao?”
“Đúng vậy.”
“Vậy cậu dùng lời nói dối huỷ hoại một chàng trai cố gắng đấu tranh vốn dĩ tương lai cũng không được sáng lan bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cua-anh/974220/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.