Hạ Tang nhình quanh mấy tấm poster kinh dị trên tường một vòng nói: "Em không quen cậu ấy, chỉ dựa vào lời nói một phía từ các chị em không thể nào hoàn toàn tin tưởng được."
"Chị hiểu." Trên mặt Minh Tiêu vẫn giữ vững nụ cười: "Không sao cả, bọn chị sẽ không cưỡng ép em."
"Nhưng chị nói đúng, trên thế giới này không có chuyện chẳng phải đen thì sẽ là trắng, cũng không có khả năng tất cả đều là đẹp đẽ và ngay thẳng. Em trước kia đã quá ngây thơ rồi."
"Em có xuất thân tốt, ngây thơ được là phúc!" Nếu có thể, ai lại không muốn vĩnh viễn sống một cuộc sống đơn thuần đây: "Em muốn chị đưa em đi, em nghĩ mình có cách giúp cậu ấy rồi. Nhưng em cần có chứng cứ, chứng cứ thật thuyết phục."
"Ừ, bên kia chính là nhà Chu Cầm." Minh Tiêu chỉ vào một căn nhà nhỏ ba tầng nằm cạnh đường ray cách đó không xa.
Mặt ngoài bức tường đã có rất nhiều mảng sơn bong tróc, để lộ ra màu gạch vữa bên trong. Cửa sổ còn được trang bị hàng rào chống trộm, trông giống như một nhà tù.
Phía chân trời xa xa là một mảnh mây đen âm u bao phủ, khiến cho người ta cảm giác áp lực tới nỗi không cách nào thở nổi.
Hạ Tang theo Minh Tiêu đi qua cầu vượt, lại qua một con hẻm quanh co sâu thẳm, đến nhà Chu Cầm.
Nhà anh ở ngay tầng một, cửa lớn rộng mở, trước cửa còn dựng một tấm biển hiệu đã bạc màu theo gió sương năm tháng.
"Quán ăn nhanh chú Chu."
Minh Tiêu dắt Hạ Tang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cua-anh/974209/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.