Triệu Huy xoa tay vào nhau, xuýt xoa nói: "Chu Cầm à, tuy chú Ngô bận trăm công nghìn việc nhưng vẫn dành thời gian đến đây cũng vì có chuyện muốn nói với em, thầy nhường văn phòng lại cho hai người, hai người cứ nói chuyện thong thả, lát nữa thầy sẽ quay lại."
Chủ nhiệm phòng giáo vụ Triệu Huy nói xong liền vội vàng xoay người rời khỏi văn phòng.
Người đàn ông mặc âu phục liếc nhìn Chu Cầm một cái, sau đó ung dung mở ví da màu đen, lấy một tấm chi phiếu từ bên trong ra, sau đó lại rút một chiếc bút trong ống đựng bên cạnh rồi đặt lên bàn, nói: "Ra giá đi, muốn bao nhiêu thì cậu mới đồng ý đứng ra chịu vụ này?"
Chu Cầm nghiêng đầu, cổ họng phát ra tiếng cười khẩy khe khẽ, ánh mắt tràn đầy vẻ khinh thường.
"Tôi biết hoàn cảnh gia đình cậu." Người đàn ông kia lười biếng ngả lưng dựa vào ghế, chậm rãi nói: "Nhà cậu mở một cửa hàng bán thực phẩm phụ nhỏ, thu nhập không đáng là bao, nghe nói ba của cậu còn từng ngồi tù."
Những lời này thốt ra làm cho con ngươi đen kịt của Chu Cầm loé lên ý lạnh thấu xương.
"Còn cậu thì... mỗi tối sẽ đi làm công việc bán thời gian nhưng chung quy cũng chẳng kiếm được nhiều, học hành cũng rất cố gắng, thành tích luôn đứng đầu trong Trung học 13."
"Ông điều tra gia đình tôi cũng cặn kẽ quá nhỉ?"
Người đàn ông mặc vest ngồi dậy, khuỷu tay chống lên đầu gối, đầu ngón tay gõ lên tấm chi phiếu trước mặt, dáng vẻ tự tin như thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cua-anh/974192/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.