Chu Cầm chống tay lên đầu gối, há miệng thở hổn hển, vô thức nhìn về phía Hạ Tang đang đứng cạnh hàng ghế ở khu vực nghỉ.
Không biết vì sao mà cảm giác ngứa ngáy trong cổ họng lại bắt đầu trào lên.
Cô tựa như một cái bóng in vào đáy lòng anh, nhạt thôi nhưng lại không thể nào xóa đi được.
Thật ra hai người cũng chẳng thân thiết gì.
Nhưng cũng bởi vì Kỳ Tiêu nên bao nỗi uất ức và không cam lòng vốn bị Chu Cầm chôn giấu trong lòng suốt nhiều năm, tự ép chính mình phải quên đi lại bất ngờ dâng trào trong khoảnh khắc này.
Dựa vào đâu, dựa vào cái gì mà tất cả đều là của cậu ta!
Chu Cầm đứng lặng người vài giây, sau đó gầm lên một tiếng khe khẽ rồi bắt đầu lao vào giữa sân, chuyền những đường bóng hóc búa.
Sức bật và lực tấn công của anh rất mạnh, gần như trong phạm vi cho phép không có bất cứ người nào có thể tiến tới ngăn cản anh được.
Ghi bàn! Ghi bàn! Ghi bàn!
Trong sân vận động, tiếng hò hét vang lên chói tai, cổ họng của khán giả cũng sắp bị cơn nóng dưới sân đấu thiêu đốt, trở nên khàn đặc.
So với anh bây giờ thì quả thực hơn mười phút ra sân mới đầu chẳng khác nào dạo chơi cho vui.
Bây giờ anh mới thực sự bắt đầu phát huy khả năng của mình, mỗi đường bóng phát ra đều cực kỳ độc đoán, hơn nữa sức lực cũng rất lớn. Lại là một phen bám rổ đưa bóng vào trong, cánh tay rắn chắc vịn lên thành rổ tạo ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cua-anh/974182/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.