Edit: Tiểu Kim’s
Sau khi trở lại địa lao, Tần Thiên Long nhìn bộ dáng của Hoa Tử Huyễn mà trừng lớn mắt, nghe hắn kể đại khái xong hắn nhịn không được trừng mắt dựng thẳng, “Hoa Tử Huyễn, ngươi cố ý?”
Hoa Tử Huyễn tự giễu ngoắc ngoắc môi, “Làm sao có thể”
“Như thế nào sẽ không, ngươi rõ ràng biết nàng không sợ độc, còn tự ý hạ độc nàng, kết quả ngược lại làm hại chính ngươi càng thêm suy yếu, ngươi…… Ngươi sẽ không nghĩ muốn dùng phương thức như vậy để được ở bên cạnh nàng thêm một thời gian đi?”
Hoa Tử Huyễn cúi hạ mí mắt, mâu quang tránh né, nửa ngày mới lạnh nhạt trả lời: “Ngươi nghĩ nhiều rồi.”
Tần Thiên Long dậm chân, “Ta mới không có nghĩ nhiều như vậy, ngươi là người thông minh, sao có thể làm chuyện ngu ngốc đó, chịu thiệt một lần, ngươi tuyệt sẽ không tiếp tục để mình chịu thiệt, chỉ có thể là ngươi cố tình…… Ai! Huynh đệ, ta thật không biết nói ngươi cái gì nữa!”
“Vậy cái gì cũng không cần nói, câm miệng đi!”
“Ngươi ngươi, đều trở thành tù nhân, ngươi còn có thể nhàn nhã như vậy, ta thật sự rất bội phục ngươi!”
Hoa Tử Huyễn trào phúng nhìn hắn một cái, “So với Cửu hoàng tử ẩn nhẫn, cư nhiên có thể tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục ở đại công chúa bên người ngây người vài năm, ta cũng thật sự là bội phục!”
“Hư –”
Tần Thiên Long nhanh nhẹn che cái miệng của hắn, “Không cần nói lung tung!”
hừ, Hoa Tử Huyễn bĩu môi, ngươi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-co-doc-yeu-huu-phu/3094783/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.