Chương trước
Chương sau
Nhị công chúa bị Thần Tịch chọc giận đến mức phát điên nhưng lại ngại quan khách đều đang nhìn mình nên không dám tùy tiện ra tay.

Thần Tịch lẳng lặng thở dài, nâng mắt nhìn những người trong phòng một cái, rồi lại liếc mắt nhìn Khanh Thiên Yến, nói: “Khanh thê chủ, tuy nói rằng ngươi có gia tài bạc triệu nhưng đối với phu quân thì phải đối xử cho tốt, không phải ngày nào cũng nghĩ cách dùng nam nhân của chính mình ra giao dịch...”

Khanh Thiên Yến cay độc nhìn Thần Tịch, nàng ta tuyệt đối sẽ không tin tưởng việc này là ngoài ý muốn, nhất định là Xích Dương công chúa đang tính kế họ! Chỉ là không biết làm sao mà kế hoạch của nàng ta lại tính sai, rõ ràng Nhị công chúa nói là đã quá chén rồi, đã gần như không thể uống được nữa nhưng vì sao nàng lại không có việc gì?

Hoàng Phủ Cảnh Hạo nhìn thấy ánh mắt của nàng ta (KTY) vẫn như trước không biết hối cải, nhất thời tức giận, đánh một chưởng vào người nàng ta: “Bất quá chỉ là một nam nhân mà thôi, ngày thường ta đối đãi với các ngươi khoan dung, nhưng các ngươi lại ngỗ nghịch với Xích Dương công chúa, chỉ bằng việc ngươi làm ra cái chuyện này đã phải chết rồi, quấy rầy đêm tân hôn của bản tướng quân thì lại càng đáng chết hơn.”

Khanh Thiên Yến không thể ngờ được Hoàng Phủ Cảnh Hạo sẽ ra tay đả thương nàng ta, nhất thời trong lòng đau đớn, nhin không được liền rống to: “Tại sao người có thể đánh ta? Làm sao người có thể--?”

Phịch một tiếng, Hoàng Phủ Cảnh Hạo lại ban cho nàng ta thêm một chưởng nữa, bay ra ngoài, rơi cuống đất hộc máu. Lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng ta, Cảnh Họa lên tiếng: “Ngươi tính là gì chứ, dám làm công chúa mất mặt trong ngày đại hỉ của người, dám lớn mật tính kế công chúa?”

“Người-- Hoàng Phủ Cảnh Hạo, hết thảy điều ta làm là vì người, vì người đó! Nếu không phải Cung Thần Tịch ngang nhiên phá hỏng thì tối nay người chính là của ta!”

Mọi người ồ lên, lời nói này của Khanh Thiên Yến giống như động trời, nữ nhân này mơ ức sườn phu của công chúa, còn dám ngang nhiên nói ra, thật sự không sợ chết a mà!

Thần Tịch nhìn nàng ta(KTY),khóe miệng gợi lên một nụ cười lạnh, bây giờ trò hay mới bắt đầu đây!

Trong lòng tất cả mọi người đều đang khiếp sợ, chợt nghe Khanh Thiên Yến thì thào lẩm bẩm: “Ta vì người mà phó tướng Lưu Nghiệp của người thương lượng, hứa hẹn tương lai sẽ thú hắn làm sườn phu, vì người ta nịnh bợ công chúa, khổ tâm thiết kế, thậm chí không tiếc nam sủng của ta mà mang đến cho Cung Thần Tịch vào tối nay, dặn dò hắn ta bám lấy nàng, hết thảy đều vì người, vì để người và ta ở cùng một chỗ......Chỉ cần chúng ta có danh phận. Công chúa cũng không thể làm gì được, không thể tách chúng ta ra!

Ha ha, ta thích người như thế, làm sao người có thể ra tay đánh ta. Vì sao người có thể che chở cho Cung Thần Tịch! Nàng là một con tiện nhân, là một tiện nhân chết tiệt, là một công chúa phế vật từ lâu rồi!”

“Vốn cho rằng kế hoạch hoàn hảo, nhóm Nhị công chúa sẽ đoạt mỹ nam của nàng. Ta chỉ muốn một người là người...... Tất cả đều tốt, những ám vệ có liên quan tới người đều bị Lưu Nghiệp khống chế, vì sao lại như vậy? Vì sao người lại không thích ta chứ?”

Lời nàng ta (KTY) nói ra quá mức kinh người, một câu so với một câu lại càng rung động, làm khách nhân đều mồ hôi lạnh ròng ròng, nghe được lời nói gièm pha hoàng gia bọn họ đều sợ hãi trong lòng, cảm thấy không an toàn. May mà nơi này có rất nhiều khách nhân, công chúa cũng không thể làm gì được.

Thần Tịch than nhẹ một tiếng “Nước nam tôn luôn vì hồng nhan họa thủy* làm hại việc, Nhan Nữ quốc chúng ta cũng có lam nhan họa thủy *làm hại việc.

*hồng nhan họa thủy nói về những người con gái xinh đẹp gây ảnh hưởng, thì lam nhan họa thủy là chỉ về con trai anh tuấn làm ảnh hưởng.

Các vị, công chúa ta quản lí không được tốt, làm mọi người sợ hãi. Ngày mai bản công chúa vẫn mở yến tiệc tiếp đón mọi người, thứ nhất là mong sao an ủi đôi phần, thứ hai là bồi thường cho mọi người, hy vọng mọi người không chán ghét.”

“Xích Dương công chúa quá khách khí, vốn dĩ công chúa cũng không mong muốn xảy ra chuyện như vậy, đều do những người này không tự hiểu lấy bản thân mình.”

“Đúng vậy, công chúa không sai, có trách thì trách tiểu nhân lòng tham vô sỉ, ngày mai chúng ta nhất định sẽ đến yến tiệc.”

“..............”

Các khách nhân nói lời này rồi rời đi, liền chưa kịp rời đi thì cách đó không xa trong sân truyền đến tiếng mắng tức giận gây hấp dẫn, Vân Thanh Ngân vốn dẫn đường tiễn khách, giống như sợ gặp chuyện không may, vội vàng chạy vọt nhanh vào phủ, các khách nhân lớn mật cũng đi theo vào.

Không đi vào thì thì tốt, đi vào rồi, mọi người lại hối hận!

Tam công chúa và Lục công chúa quần áo không chỉnh tề đang sống mái với nhau, mà trong viện lại có mấy nam nhân quần áo cũng không chỉnh tề giống vậy, hơn nữa, lại còn có vài chỗ đỏ lên!

Có thể thấy được tình huống kích tình mà bi thảm!

“Xú nha đầu, lại không biết liêm sỉ đi quyến rũ tỷ phu của ngươi.”

“Nói bậy, rõ ràng là Hoàng tỷ quyến rũ nam nhân của ta.”

Trong lúc nhất thời tay áo cấu véo bay tán loạn, vai hay gì đó mọi người đều nhìn rõ, dấu vết xanh tím do ấn ái cũng nhìn thấy được.

Ai, không ngờ là công chú hoàng gia có sở thích chơi nhóm a!

Cái này đúng là từng bước từng bước xuất sắc mà, cũng chỉ có Xích Dương cồn chúa của Hi thành bọn họ là tốt một chút!

Mà Thần Tịch bỏ lại Nhị công chúa bên kia đi vào viện, nhìn thấy cảnh tượng này thì nhất thời sợ hãi, vội vàng hô:

“Tam hoàng tỷ với Lục hoàng muội mau dừng tay, đều là tỷ muội một nhà, có chuyện gì thì nói chuyện là tốt rồi...”

“Ta nhổ vào, Cung Thần Tịch, ngươi cho rằng Tam tỷ thật lòng chúc mừng cho ngươi? Hừ, ta nói cho người biết, nàng ta đến chỉ muốn chiếm phu thị của ngươi thôi, muốn đoạt Cơ Tĩnh Viễn và Gia Cát Tĩnh Trạch đi đó!”

“Xú nha đâu, còn ngươi không phải coi trọng tên tiểu bạch kiếm Hứa Phi Sương sao? Còn có tên quỵ quân tử Lâm Tuấn Thần giả mù sa mưa* kia nữa!”

*giả mù sa mưa: Giả Mù = Tạo Ra Mây Mù Để Làm Mưa”, hiểu nôm na là vậy, tức là bạn giả bộ nói, hành động, đễ lừa một ai đó hay như bạn nghĩ là giả nai đễ dụ người ta sập bẫy, và thường là trong một tình huống cuộc sống bạn phải “Giả Mù Sa Mưa” đễ vượt qua.

Phốc--

Bỗng dưng Thần Tịch muốn bật cười, Hứa Phi Sương là tiểu bạch kiểm? Lâm Tuấn Thần giả mù sa mưa làm người tốt? Ừ, cái này không sai, Lâm Tuấn Thần chính là tên ngụy quân tử mà!

Lâm Tuấn Thần cùng Hứa Phi Sương nghe được lời nói của Tam công chúa thì sắc mặt đen lại, lập tức thân mình tản ra khí tức giận đến phát run. Hứa Phi Sương mắt lạnh đảo qua, ngón tay hơi giật giật, ai cũng không biết tại sao lại thế này.

Vốn dĩ hai vị công chúa đang đứng xa nhau bỗng liền bắt đầu ôm thân mình vặn vẹo, nửa ngày sau lại còn phát ra tiếng rên rỉ, theo sau đó liền nhào lên thân vài vị nam nhân đã bị cắn qua mộ lần để tìm sự giải thoát, lại còn ở trước mắt mọi người trình diễn nữ thượng nam hạ để giải quyết dục hỏa trên người.

Trong lúc nhất thời, mọi người có mặt trong viện đồng loạt biến sắc bất động.

Thần Tịch nhìn Hứa Phi Sương liếc mắt một cái, không nghĩ tới tiểu tử này lúc động ác lại giải quyết vô thanh vô tức không một dấu vết như vậy! Bất quá mặt nàng đang tức giận bỗng chuyển sang đỏ rực, áy náy nhìn mọi người: “Mời mọi người đi cho, ngày mai lại chiêu đãi mọi người vậy, mọi việc xảy ra tối nay cứ như nằm mơ xin chư vị cho bản công chúa mặt mũi, không nhắc lại nhiều về chuyện hôm nay”

Mọi người không dám nói gì, công chúa phóng đãng không kiềm chế được là chuyện thường tình trong hoàng gia, nhưng mà người bình thường cũng không nên nghị luận quá nhiều, trong lòng biết thôi là tốt rồi. Về phần việc này có bị truyền ra ngoài hay không thì không ai biết, tất nhiên sẽ truyền ra ngoài, ngươi không nói thì cũng có người khác nói!

Các khách nhân ra về hết, Khanh Thiên Yến ở bên Lưu viện vẫn còn thì thào tự nói, nói tình yêu xủa nàng ta với Hoàng Phủ Cảnh Hạo xong, lại nói nàng cùng tụi Nhị công chúa tính kế.....

Mà cách vách Lưu viện cũng lửa nóng triền miên, thiêu đốt phủ công chúa.

Người phủ Công chú đều nghe được nhất thanh nhị sở về hai chuyện này, ám vệ của Hoàng Phủ Cảnh Hạo cũng hổ thẹn không thôi, mà vài ám vệ tham gia tính kế càng thêm xấu khổ.

Lưu Nghiệp cổ động bọn họ nên vì hạnh phúc của tướng quân mà suy nghĩ, nhưng mà, kết quả, Kanh Thiên Yến cũng là nữ nhân tệ hại như vậy!

Bọn học có một loại cảm giác bị vũ nhục, cũng có lòng muốn chết! Nhất là nhìn thấy ba vị công chúa hoàng gia làm những chuyện hoang đường như thế.......

Thần Tịc thở dài, vẫy vẫy tay kêu mọi người rời đi “Chuyện ở đây giao cho hộ vệ của Nhị công chúa xử lý đi, bản công chúa không nghĩ làm thay.”

Ngày hôm sau, tin rằng thanh danh của Nhị công chú, Tam công chúa, Lục công chúa tổn hại nặng nề, sau này, có thể đối kháng với Xích Dương công chúa đã mất đi ba người rồi.

Trong mắt Vân Thanh Ngân tràn đầy tính kế, trước khi rời đi còn khinh thường nhìn Lưu viện, liếc mắt một cái: Dựa vào thủ đoạn của bọn họ, cũng muốn hại công chúa, haha, quả thật là buồn cười.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.