Hoàng Phủ Cảnh Hạo lạnh mặt đi ra ngoài, tìm một ám vệ của mình, triệu tập ám vệ của phủ công chúa lại.
Tất cả mọi người quỳ xuống không dám nói một lời, Thần Tịch nhìn bọn họ quỳ gối dưới chân mình thì cảm thấy có chút buồn cười, “Đừng quỳ với ta, bản công chúa không phải chủ tử chân chính của các ngươi!”
“Công chúa tha tội!”
“Tội không thể tha!” Thần Tịch không một chút lưu tình trả lời một câu, đêm nay nàng lại có thể bị người ta tính kế, lại nói ám vệ của phủ công chúa rất nhiều, mà dù có nhiều cũng là người của Hoàng Phủ Cảnh Hạo, thậm chí mấy người Liên Vân Thanh Ngân cũng không phát hiện chút nào.
Lúc nàng đi Lưu viện cũng rất bình thường, lúc ăn cơm với mấy vị công chúa cũng rất bình thường, nhưng mà, sau khi nàng bị người ta đỡ đi Thiên viện, lại không có người nào ngăn lại, trên phương diện này tuyệt đối có ám vệ giúp đỡ.
Lúc này Lưu Nghiệp vẫn đang cứng nhắc quỳ ở dưới, “Tướng quân, là thuộc hạ mệnh lệnh bọn họ hỗ trợ, tất cả đều do thuộc hạ nghĩ ra, không có quan hệ nào tới các huynh đệ!”
Hoàng Phủ Cảnh Hạo có chút mất mát, “Lưu Nghiệp, mấy năm nay hai chúng ta coi nhau như huynh đệ, ta không biết vì sao ngươi phải làm như vậy? Ta vẫn luôn cho rằng dù người trong thiên hạ có phản bội ta, ngươi cũng sẽ không làm như vậy!”
Lưu Nghiệp nghe vậy trong lòng đau đớn, “Tướng quân, không phải là thuộc hạ muốn phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-co-doc-yeu-huu-phu/3094749/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.