Thần Tịch không giãy ra được khỏi sức lực của hắn, đành phải để hắn ôm, tốt xấu gì người ta cũng cố gắng ra roi thúc ngựa về đây để chúc mừng sinh thần của nàng, còn tặng lễ vật mà nàng thích, dù thế nào nàng cũng không thể dùng độc với người ta được!
Quên đi, nhìn phân thượng món quà hắn tặng nàng, nàng để cho hắn ôm một chút vậy!
Hiển nhiên, Thần Tịch không biết rõ tâm tình của nam nhân, rất nhiều thời điểm nếu thích một người thì không phải chỉ có một cái ôm là có thể thỏa mãn, Bắc Đường Liên Vân cũng như thế. Ẩm, bước tiếp theo chính là muốn thân ái, bất quá hắn thật đáng thương, mới nói chuyện, liền......
Ba –
Tiếng bàn tay vang lên giữa màn đêm yên tĩnh, Bắc Đường Liên Vân ôm mặt mình, có chút không thể tin nhìn Thần Tịch, đây cũng là lần đầu tiên của hắn, lần đầu tiên bị nữ nhân tát một cái.
Thần Tịch bị ánh mắt ủy khuất của người nào đó nhìn chằm chằm có chút không chịu được, nói: “Khụ khụ, cái kia, ngươi mệt mỏi rồi, nên đi ngủ đi.”
“Công chúa, ngươi – thì ra còn có một mặt mạnh mẽ như vậy!”
Gì? Mạnh mẽ?
Thần Tịch nổi giận, âm nhu nhìn hắn, cười hỏi: “Ngươi nói ai mạnh mẽ hả?”
Bắc Đường Liên Vân cười cười lắc mình chạy tới, trực tiếp ngăn chận môi của nàng, hắn không thể thử, nên phải trực tiếp ra trận.
Nụ hôn của hắn quá lâu mà còn có chút chấp nhất, làm cho Thần Tịch có một loại cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-co-doc-yeu-huu-phu/3094677/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.