Sở Mục Hàm vào ở phủ công chúa chưa được nữ ngày, phủ công chúa lại tới một vị khách nữa, thời điểm Sở Mục Hàm nhìn thấy vị này khách này thì ánh mắt trừng lớn, có chút không dám tin: “Tam đệ?”
Sở Mục Nhiên ha ha cười, “Đại ca, thực khéo!”
Khéo cái quỷ, hắn còn không biết tính tình vị Tam Hoàng đệ này sao, hắn(SMN) nhất định biết hắn(SMH) ở đây mới đến! Nhưng là vì sao?
Sở Mục Nhiên phong độ có thừa đứng bên cạnh Thần Tịch, mặt mày vui vẻ: “Đại ca, làm sao huynh biết được đệ xem trọng Xích Dương công chúa? Chẳng lẽ tới đây là muốn vun đắp giúp đệ?”
Ha?
Tròng mắt Sở Mục Hàm đều muốn rơi xuống đất, ngạc nhiên nhìn hai người bọn họ, Thần Tịch cũng trừng mắt nhìn Sở Mục Nhiên liếc mắt một cái, “Làm ơn, ngươi nói chuyện chú ý một chút!”
Sở Mục Nhiên không ngại nhìn Đại ca nhà mình liếc mắt một cái: “Không có việc gì, Đại ca của ta luôn luôn đối xử tốt với ta, sẽ không để ý mấy quy củ loạn thất bát tao(Lộn xộn, ngả nghiêng, bừa bãi) kia.”
“Tam đệ, đệ --”
“Ha ha, Đại ca, đệ chính là muốn thú -- nha, không, là muốn gả cho Xích Dương công chúa, thời điểm ngày đó nhìn thấy công chúa ở thôn Triệu gia đệ liền nhất kiến chung tình (Một lần gặp mặt thương hoài ngàn năm) với công chúa, ngày đêm trà không nhớ cơm không nghĩ chờ công chúa từ kinh thành trở về mang cho đệ một đạo ý chỉ của Nữ hoàng danh chính ngôn thuận trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-co-doc-yeu-huu-phu/3094631/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.