Edit: Phạm Mai
Thần Tịch nghe vậy liền nhíu mày, nhìn về phía Sở Mục Nhiên một lần nữa trên mặt có chút suy nghĩ sâu xa, Tiêu Dao Vương, thân là người hoàng thất có thể chân chính tiêu dao có mấy người?
Có lẽ tiềm chất của nam nhân này thực không sai, đại phong tương khởi, đương nhiên nàng sẽ không đem bằng hữu đã đưa lên tới cửa đuổi đi.
“Tiêu Băng, đối với khách nhân khách khí một chút, Tiêu Dao Vương một mảnh nhiệt tình, ta thực thích.”
Trong tâm Tiêu Băng đổ một cái, hung hăng điểm một chút giải khai huyệt đạo cho Sở Mục Nhiên.
Sở Mục Nhiên cười hơ hớ đi lên, “Thần tịch, ta cũng thích nữ tử giống như ngươi vậy! Sảng khoái!”
Bởi vì tới mùa mưa, một trận sấm mùa xuân đi qua thì một trận mưa tầm tã đã đến.
Thần Tịch đứng ở trước cửa sổ trong phòng, nhìn lên bầu trời bên ngoài, mưa to tí tách rơi không ngừng. Giống như tưởng niệm mặt đất đã từ rất lâu rất lâu, dù thế nào cũng không thể vãn hồi, mãi cho tới đêm, vẫn không có ngừng lại.
Gió nổi lên giữa cơn mưa. Ngày mai của nàng bắt đầu cũng là nhưng ngày mưa gió. Cái sân này không biết bao giờ nàng mới có thể quay trở lại ở một lần nữa.
Liền lấy trận mưa to này làm mốc bắt đầu , mở màn cho cuộc đấu tranh giữa nàng và Nữ hoàng cùng Đại công chúa đi.
Trong phòng mấy nam nhân đều trầm tĩnh, bởi vì bọn họ cảm giác được trên người Thần Tịch tản mát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-co-doc-yeu-huu-phu/3094588/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.