Edit: Phạm Mai
Thần Tịch đưa tay đỡ lão bà bà đi trở về Triệu gia, lão bà tử mới thấp giọng nhắc nhở nàng nói: “Tịch Nhi, người nọ không đơn giản, hắn biết võ công.”
“Thật không? Con không có nhìn ra, bà nội người thật lợi hại!”
“Nha đầu, về sau con đừng quá tùy ý, thôn này tuy rằng hẻo lánh, nhưng dù sao chúng ta mới đến, không quen biết rõ những người ở đây, cẩn thận là trên hết.”
Thần Tịch gật gật đầu, tỏ vẻ nhớ kỹ.
Bất quá chỉ là một người nam tử trồng hoa mai vàng, sẽ có cái ác ý gì sao?
Buổi chiều hôm đó, Hoàng Phủ Cảnh Hạo ngồi trên một xe ngựa chở thật nhiều đồ trở về, trên đường hấp dẫn rất nhiều ánh mắt người trong thôn, nhìn thấy con ngựa đi vào Triệu gia.
Đổi cái giường mới, màn cũng đổi qua, Thần Tịch cảm giác ở trong phòng này thư thái vài phần, một ít trà cụ, Hoàng Phủ Cảnh Hạo cũng mua quần áo mới trở về, thậm chí bát đũa đều mua mới.
Triệu đại thẩm nhìn đến trong nhà đồ đặc rực rỡ hẳn lên, cả người đều trong tâm trạng vui mừng, thật cảm kích nhìn Hoàng Phủ Cảnh Hạo nói lời cảm tạ, “Cảnh công tử, thật sự làm ngươi tiêu nhiều tiền.”
“Là chúng ta quấy rầy Triệu đại thẩm mới đúng, những thứ này thể hiện lòng biết ơn, ngày sau còn hy vọng Triệu đại thẩm chiếu cố phu nhân nhà ta nhiều hơn.”
“Nhất định nhất định. Cảnh công tử thật sự rất thương người nha, Cảnh phu nhân gả cho ngươi nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-co-doc-yeu-huu-phu/3094582/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.