" Tìm được rồi !" Cát Thiệu nữ tìm đến Viên Trinh Tử.
"Cổ phấn?" Viên Trinh Tử hỏi.
"Không sai! Chừng ba mươi người dùng."
"Lúc nào thì cho công chúa?"
"Phải nhanh lên!"
"Vậy?"
"Lại kéo dài xuống. . . . . . Chỉ sợ đối với tỷ muội chúng ta lợi bất cập hại."
"Nói thế nào?" Viên Trinh Tử mặt không hiểu.
"Ngươi không có phát giác? A Cách Đạt đã bao lâu rồi chưa đến tìm hai chúng ta?"
Nghe Cát Thiệu Nữ nói, Viên Trinh Tử mới bừng tỉnh hiểu ra. Đúng nha! A Cách Đạt đã gần nửa tháng chưa từng đi tìm hai nàng, đây là chuyện từ trước đến nay chưa từng có. Hai người hai mặt nhìn nhau, Viên Trinh Tử lo lắng nhìn sang Cát Thiệu Nữ."Công chúa. . . . . . có hối hận hay không? Có thể hay không không trở về Trung Nguyên rồi hả ?"
Cát Thiệu Nữ tự trấn định."Ta nghĩ. . . . . . Cũng sẽ không mới đúng." Đè nén xuống lòng tràn đầy lo lắng, "Chúng ta mau sớm giao đồ cho công chúa."
"Nhưng. . . . . . Ta nghe nói A Cách Đạt trong phủ đề phòng sâm nghiêm, như thế nào đi vào đây?" Viên Trinh Tử lo lắng thở dài nói.
Đúng như tụi nô tỳ trong phủ A Cách Đạt đồn đãi, Tướng quân đã yêu Đại Tống công chúa? Vì để công chúa hoàn toàn đối với chuyện trở về Trung Nguyên hết hy vọng, mới đặc chuẩn trong vòng nửa năm nếu nàng có thể chạy thoát được ra của chính sẽ để nàng được tự do, lại hạ lệnh Viên Hàn ngày đêm coi chừng phủ đệ?
"A! Đúng rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cho-di/174805/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.