Sau khi trở lại trấn Vương Phủ, Vương Gia lập tức phân phó, tìm người thay Túc Cho làm y phục, hơn nữa còn muốn người làm chuẩn bị một phòng khách thượng hạng, mà cũng không phải là phòng mà nữ bộc bình thường dùng.
Liễu Túc Cho cực kỳ kinh ngạc.
Trấn Vương Phủ đối với tất cả nô tỳ đều đãi ngộ như thế sao? Khó trách lão bản bánh bao hẹp hòi nghĩ muốn cho nữ nhi của hắn thay thế nàng, thật may là Vương Gia đồng tình cho tình cảnh của nàng.
Nha đầu được gọi là Thúy nhi, mặt tười cười đi tới trước mặt Túc Cho. “ Tiểu thư mời đi theo ta, ta dẫn người trở về Tây Sương phòng”
Thấy Thúy Nhi thân thiết kêu mình, Túc Cho cũng trở về cho nàng một nụ cười ngọt ngào, theo đuôi nàng đi Tây Sương Phòng.
Mới tiến vào bên trong phòng, bên trong may sư nổi danh nhất thành đã chờ lâu, hắn bắt đầu lập tức lấy số đo toàn thân của Túc Cho. Đo xong sau lưng, may sư không nhịn được tò mò hỏi Túc Cho. “ Tiểu thư, xin mạo muội hỏi người một câu, y phục trên người của ngài là từ nơi nào tới? Thế nào ta chưa từng thấy qua?”
Túc Cho mím môi cười cười. Nói giỡn! Đây là y phục của tương lai, há có thể dễ dàng cho ngươi nhìn thấy? Nếu không phải hắn có phúc khí tốt, sao có thế nhìn thấy đồ đến từ tương lai.
“ Đây cũng không phải là người bình thường tùy tùy tiện tiện cũng có thể thấy” Nàng rất hả hê nói cho may sư.
“ Nói cũng phải! Ta sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cho-di/174799/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.