Editor: minhla1quaxoai
Minh Tiêu đưa Hạ Tang băng qua cầu vượt xây trên đường ray xe lửa. Một đoàn tàu di chuyển ầm ầm chạy qua lòng bàn chân, những tấm ván cầu bê tông dưới chân đều đang rung chuyển.
"Đây, trước mặt chính là nhà của Chu Cầm." Minh Tiêu chỉ vào một tòa nhà ba tầng thấp bé cách đường ray xe lửa không xa.
Bức tường bên ngoài bong tróc từng mảng lớn, lộ ra màu tường xám bùn bên trong, cửa sổ trang bị song sắt chống trộm chẳng khác gì một ngục giam.
Xa xa, một đám mây đen lớn u ám bao phủ, tạo cho người ta cảm giác ngột ngạt khó tả.
Hạ Tang đi theo Minh Tiêu xuống cầu vượt, đi qua con hẻm ngoằn ngoèo sâu hun hút thì đến nhà Chu Cầm.
Nhà họ ở tầng 1, cửa mở, bảng hiệu cũ nát quanh năm dãi nắng dầm mưa——
"Cửa hàng thực phẩm phụ Tiểu Chu"
Minh Tiêu dẫn Hạ Tang đi vào, đứng cạnh cửa hô lên: "Chú Chu, chú có nhà không?"
Chẳng mấy chốc, một người đàn ông đi ra từ căn phòng tối tăm bên trong cửa hàng thực phẩm, người đàn ông không lùn nhưng thân hình hơi khom lại, trên mặt có những khe rãnh nếp nhăn, đáy mắt không chút thần thái.
Ngũ quan khuôn mặt ông đoan chính, hẳn là ông phải khá anh tuấn khi còn trẻ, chỉ là những thăng trầm của cuộc sống đã khiến đôi mắt ông thoạt nhìn rất thiếu sức sống.
"Minh Tiêu tới sao." Người đàn ông tiếp đón Minh Tiêu vào nhà: "Muốn ăn gì, uống một bịch sữa bò? Hay vẫn là ăn khoai tây chiên?"
"Không cần đâu chú, vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cham-khac/910853/chuong-15-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.