*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: minhla1quaxoai
Lão Hà chủ nhiệm trầm mặt, đứng ở trên bục giảng ít nhất hai phút mới có người lục tục phát hiện ra ông.
Người đầu tiên phát hiện ra giáo viên chủ nhiệm là một bạn học, nhấc một chân đá vào bạn cùng bàn đang chém gió, nước miếng bay tứ tung.
Trong khoảnh khắc, phòng học từ trên xuống dưới lặng thinh, một cái chợ ồn ào náo động lập tức biến thành đại hội nhân dân yên tĩnh.
Hàng phía sau vẫn còn một nam sinh đang quay sách trên tay, mặt đầy kiêu ngạo, dường như cái kỹ thuật sống này làm cho cậu ta càng thêm ngạo mạn.
Cho đến khi quyển sách đang xoay nhanh trên đầu ngón tay bị tấm lau bảng ném ra ngoài.
"Cmn!"
Cậu ta đang muốn chửi ầm lên, quay đầu lại thấy ánh mắt âm trầm của lão Hà chủ nhiệm, sợ tới mức hồn phi phách tán: "Thảo...Là một loại thực vật."
(thảo nghĩa là cây cỏ và thảo trong thảo nê mã)
Sau mắt kính, đôi mắt đen âm trầm đầy áp lực của lão Hà cứ thế quét tới quét lui giữa các học sinh.
Các học sinh không rõ ý gì, chỉ cảm thấy áp lực tâm lý rất lớn, giống như một cơn bão sắp sửa tiến đến trước đêm đen.
"Hạ Tang."
Lão Hà chợt mở miệng, trái tim Hạ Tang đập loạn lên như một con thỏ, giật mình thốt lên: "Dạ!"
"Dạ cái gì mà dạ." Ông tức giận mà chỉ chỉ lên tấm lau bảng nằm dưới đất: "Đi nhặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cham-khac/910838/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.