Trên đường đi không gặp chuyệngì phiền phức,lúc vào cung cũng rất thuận lợi,dù sao đối với Ngõa Lặc ,Thừa Đứclà một hoàng tử khó đụng nhất,lại mới vừa lập được công lao, đương nhiên làcàng được sủng ái hơn nữa.
Đi theo Thừa Đức tiến vào cửađiện, thấy lão hoàng đế thân mặc thường phục,đang ngồi nghiêng đầu xem xét cácquyển sổ sách, thấy bọn tôi tiến vào, ông ta chỉ nhếch đầu nhìn lướt qua mộtcái,rồi lại cúi xuống tiếp tục xem xét sổ sách .
"Nhi thần tham kiến phụhoàng."
Thừa Đức quỳ xuống nói, tôicũng nhẹ nhàng quỳ xuống sau lưng anh ta ,cảm thấy tim mình đập điên cuồng loạnxạ .Nói thật,là tôi có chút sợ sệt lão hoàng đế này , cảm giác ánh mắt của hắncó thể nhìn thấu mọi thứ.
"Có chuyện gì không? Trễthế này rồi mà còn tới gặp trẫm ." Lão hoàng đế thản nhiên nói.
"Nhi thần lần này thânchinh tìm được một người,vẫn không dám nói với phụ hoàng. Mấy ngày nay trở vềPhồn Đô,nhi thần trong lòng có chút bất an lo sợ,thật sự không biết xử trí nhưthế nào, thôi thì cứ bẩm cáo cho phụ hoàng thì tốt hơn." Thừa Đức trầmgiọng nói.
Hoàng đế nghe vậy chậm chạpngẩng đầu lên,nhìn lướt qua Thừa Đức, rồi chuyển ánh mắt nhìn về phía tôi.
Tôi tháo cái khăn che mặtxuống , khấu đầu ,nhẹ giọng nói:
"Phúc Vinh tham kiến bệhạ."
Trong điện nhất thời tĩnh lặng,làm cho người ta rợn cả óc, mãi một lúc lâu sau,mới nghe thấy giọng nói thảnnhiên của lão hoàng đế:
"Công chúa đã trở về rồiđấy ư ?"
"Vâng,ngày đó người kiabắt Phúc Vinh đi một đoạn, sau đó hắn nói không có ác ý gì với Phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cau-than/1296879/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.