Ngườidịch: Yuuri.
A NhãKỳ hiển nhiên không ngờ rằng tôi bỗng nhiên phát hỏa, chỉ rụt rè nhìn tôi,không dám nói gì, tôi nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của cô ta, đành thở dài:"A Nhã Kỳ, cô lúc nào cũng dáng vẻ này, tại sao không nghỉ ngơi một chút,làm sao còn hầu hạ cô ta?"
"Côta là công chúa." A Nhã Kỳ nói.
"Cáigì cững không được! Cô ta dù sao cũng phải có chút nhân tính chứ?" tôi tứcgiận, sau đó nhìn A Nhã Kỳ nói tiếp, "Chính vì có một công chúa như vậy,mà hại mọi người đến tình cảnh của ngày hôm nay."
"Khôngphải, không phải vì công chúa!" A Nhã Kỳ biện bạch cho Đại Liên Na,"Cô đừng nổi giận, cô không biết sự tình của công chúa Đại Liên Na, cô ấycũng rất đáng thương, cô ấy......"
"ANhã Kỳ!" tiếng của Đại Liên Na đột nhiên vang lên, A Nhã Kỳ sợ hãi run lẩybẩy, mâm thức ăn trong tay suýt nữa rơi xuống đất.
"Ngươikhông trở về, thì ra là ở đây lười biếng trốn việc." Đại Liên Na lạnh lùngnói.
Sắc mặtA Nhã Kỳ trắng bệt, cố không nói chuyện với tôi nữa, vội vã bưng mâm thức ăntrở về, đến bên cạnh Đại Liên Na, vừa quỳ xuống hành lễ với Đại Liên Na, thì đãbị Đại Liên Na hung hăng tát một cái trời giáng. "Cẩu nô còn biết ai làchủ của ngươi sao?" Đại Liên Na mắng A Nhã Kỳ, mắt lại nhìn ở chỗ tôi.(cái này là chửi chó mắng mèo rùi ^^)
Tôinhìn thấy cô ả đánh A Nhã Kỳ, lửa lập tức "phụt" lên, dám đọ với tôià, ngươi còn kém xa. Nhìn khuôn mặt tủi thân của A Nhã Kỳ đứng bên cạnh ĐạiLiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cau-than/1296871/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.