Sự nhầm lẫn này khiến bản thân cảm thấy rất xấu hổ, Anh Nhi đỏ mặt cúi đầu.
"Ồ, hóa ra là như vậy, con nhận lỗi là có thể tha thứ rồi, thật ra viên ngọc của con với của Minh Khải vốn là một đôi, một cái là long một cái là phượng, nếu không nhìn kĩ rất có thể nhận lầm." Vương Hạo giải thích.
"A? Thảo nào mà giống nhau gì đâu, con nhớ rõ mẹ từng nói viên ngọc này là duy nhất, hóa ra là như vậy nha" Nếu không biết viên ngọc của mình là được đặc chế, chỉ có một cái, không làm nhái được, thì chính cô sẽ không xúc động đánh nhau như vậy, còn làm hại chính mình bị Daddy bắt.
"Chấn Bằng, bé Anh Nhi hiện đang học ở đâu vậy?" Vương Hạo cùng Chấn Bằng chụm ly, đều đang rất hào hứng.
"Ở Thánh Anh, khai giảng là học sinh mới."
"Thật sao? Minh Khải cũng học ở đó, như vậy đúng là thuận tiện cho Minh Khải chăm sóc Anh Nhi, chúng ta cũng yên tâm." Vương Hạo nghĩ thật đúng dịp để hai đứa vun đắp tình cảm, một công đôi việc.
"Đúng vậy, Minh Khải ở trường phải chăm sóc Anh Nhi một chút, đừng để người khác bắt nạt con bé!" Phương Á Nam tất nhiên đối với chuyện này cũng thực vừa lòng.
"Ai có thể bắt nạt nó? Minh Khải nên đi dọn dẹp mớ hỗn độn mà nó gây ra thì đúng hơn." Chấn Bằng cười nói.
"Anh thật là, sao cứ nói xấu con gái hoài vậy." Điền Nhã lâm bất mãn phản đối.
* * * * * * * * * *
Nghỉ hè chấm dứt, tân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-buong-binh-cua-hoang-tu-lanh-lung/26654/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.