Trên bàn cơm.
Nhìn thấy con trai sắc mặt mỏi mệt, Phương Á Nam đau lòng nói: "Minh Khải, lại thức đêm sao? Phải chú ý sức khỏe a!" Làm vợ Vương Hạo, Phương Á Nam tất nhiên biết trong bang có rất nhiều việc phải xử lý, nhưng mà, sức khỏe mới là quan trọng nhất a.
Vương Hạo nhìn nhìn, cúi đầu tiếp tục ăn cơm. . . . . . Đây là trách nhiệm hắn nên gánh vác, không ai thay thế được.
"Không sao, tối hôm qua ngủ không ngon." Minh Khải mặt không chút thay đổi nói.
"Hắc hắc, Khải ca ca, anh đã lớn như vậy rồi sao còn không biết tự chăm sóc bản thân nha!" Tiểu Anh Nhi tỏ vẻ người lớn gắp cái chân gà cho Minh Khải, nói đạo lý rõ ràng,
Minh Khải cúi đầu nhìn nhìn cô bé đang cười trộm nhìn mình, không nói chuyện. . . . . . .
***********
"Tư Ánh, chúng ta hôm nay ra ngoài ngoài ăn đi, mình chán ngấy đồ ăn trong canteen rồi."
Buổi học sáng, đói đến nỗi bụng dán vào lưng, chuông tan học mới vừa vang, tất cả mọi người vội vội vàng vàng đi ra ngoài, tiểu Anh Nhi một tay ôm sách, một tay lôi kéo Tống Tư Ánh, cũng đi theo hàng ngũ của mọi người.
"Cái gì a, Anh Nhi, chỗ đó hình như đắt lắm, hơn nữa đồ ăn trong canteen cũng đâu có khó ăn như cậu nói." Tống Tư Ánh cau mày, nhà hàng kia rất đắt được chưa, đi ăn một chút có thể một tháng tiền cơm của mình sẽ không còn nữa.
"Không cần lo lắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-buong-binh-cua-hoang-tu-lanh-lung/2108369/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.