Chương trước
Chương sau
Trên bàn cơm.

Nhìn thấy con trai sắc mặt mỏi mệt, Phương Á Nam đau lòng nói: "Minh Khải, lại thức đêm sao? Phải chú ý sức khỏe a!" Làm vợ Vương Hạo, Phương Á Nam tất nhiên biết trong bang có rất nhiều việc phải xử lý, nhưng mà, sức khỏe mới là quan trọng nhất a.

Vương Hạo nhìn nhìn, cúi đầu tiếp tục ăn cơm. . . . . . Đây là trách nhiệm hắn nên gánh vác, không ai thay thế được.

"Không sao, tối hôm qua ngủ không ngon." Minh Khải mặt không chút thay đổi nói.

"Hắc hắc, Khải ca ca, anh đã lớn như vậy rồi sao còn không biết tự chăm sóc bản thân nha!" Tiểu Anh Nhi tỏ vẻ người lớn gắp cái chân gà cho Minh Khải, nói đạo lý rõ ràng,

Minh Khải cúi đầu nhìn nhìn cô bé đang cười trộm nhìn mình, không nói chuyện. . . . . . .

***********

"Tư Ánh, chúng ta hôm nay ra ngoài ngoài ăn đi, mình chán ngấy đồ ăn trong canteen rồi."

Buổi học sáng, đói đến nỗi bụng dán vào lưng, chuông tan học mới vừa vang, tất cả mọi người vội vội vàng vàng đi ra ngoài, tiểu Anh Nhi một tay ôm sách, một tay lôi kéo Tống Tư Ánh, cũng đi theo hàng ngũ của mọi người.

"Cái gì a, Anh Nhi, chỗ đó hình như đắt lắm, hơn nữa đồ ăn trong canteen cũng đâu có khó ăn như cậu nói." Tống Tư Ánh cau mày, nhà hàng kia rất đắt được chưa, đi ăn một chút có thể một tháng tiền cơm của mình sẽ không còn nữa.

"Không cần lo lắng, mình mời cậu, sao có thể để cậu trả tiền a, nhanh lên, nếu không là hết chỗ đó."

————

"Phục vụ, cho một mì Ý, Ánh Ánh, cậu muốn ăn gì a?" Tiểu Anh Nhi mới vừa ngồi xuống liền nhận lấy hai cốc nước chanh từ tay người bán hàng.

"Ách. . . . . . Tôi cũng muốn mì Ý đi."

"Vâng, xin chờ một chút."

Phục vụ mới vừa đi, Tống Tư Ánh lại không ngồi yên được.

"Đây là mì gì, đắt như vậy, những 50k, làm bằng vàng hả! ?"

"Ách, Ánh Ánh, cậu nói nhỏ chút, mình từng ăn rồi, cũng không tệ lắm. . . . . . . . ." Nhìn thấy vẻ mặt tức giận của bạn tốt, Anh Nhi mau chóng khuyên nhủ, ăn một bữa cơm còn tức giận như vậy, thật sự là có chút ngượng ngùng. . . . . . .

"Anh Nhi, hai em cũng tới chỗ này ăn cơm?"

Lí Hạo Hiên mới vừa đi vào nhà hàng, liền thấy cái bàn bên cạnh cửa sổ, Anh Nhi cùng một cô gái đang nói cái gì đó, cô gái đối diện cảm xúc còn giống như có chút kích động, ha ha, cô thật sự là đến chỗ nào cũng vui vẻ, hưng phấn như vậy.

"Vâng? . . . . . anh Hạo Hiên, chị, hai người cũng đến ăn cơm a?" Đang buồn bực ai gọi tên cô, theo tiếng nói nhìn lại, liền thấy Lí Hạo Hiên cùng Lưu Thi Ngôn đang hướng về phía này, thế giới thật sự là nhỏ a. . . . . .

"Đúng vậy, chúng ta thật là có duyên,. . . . . . Không ngại thì ngồi cùng chỗ đi?"

"Đương nhiên không ngại , cùng ăn cơm với anh đẹp trai, đứa ngốc mới từ chối! Hắc hắc, "

"Ha ha"

Lí hạo hiên ôn nhu xoa đầu Anh Nhi, làm cho Lưu Thi Ngôn bên cạnh lại một trận ghen tị.

Hừ, Anh Nhi cô thật đúng là đê tiện, đứng núi này trông núi nọ, thật đúng là bắt cá hai tay a. . . . . . . . Đáng xấu hổ. . . . . .

"Anh Nhi, chân của em thế nào, Khỏi chưa?" Nhớ tới lúc trước gọi điện thoại nói rằng chân bị thủy tinh cứa vào, Lí Hạo Hiên cũng rất sốt ruột.

"Khỏi rồi, hihi" nói xong còn vươn chân, đạp đạp.

"Không sao là tốt rồi" nhìn thấy bé con lại vi vẻ, Lí Hạo Hiên cũng thấy nhẹ nhõm.

"Em gái, ở trường học thích ứng thế nào?"

Lưu Thi Ngôn cũng không khách sáo ngồi xuống bên cạnh Lí Hạo Hiên.

Vỗn nằm ở bệnh viện một tuần, liền đủ nghẹn khuất, chính mình cũng hiểu được, mình không thể với tới Minh Khải, không thể động vào, nhưng Hạo Hiên hẳn là không thành vấn đề đi, hắn vừa có tiền, tính tình lại nhu hòa, đối với bất kì người nào cũng rất tốt, bây giờ tỏ tình với hắn lần nữa, hắn khẳng định sẽ không tàn nhẫn từ chối mình.

Có điều tình huống trước mắt này, có vẻ Lí Hạo Hiên cũng thích Anh Nhi.... Thật sự là tiện nhân....

"Cũng được ạ, dù sao ở đâu cũng có thể ăn no cơm, ngủ ngon giấc, haha" Anh Nhi thoải mái nói, không mảy may sợ người khác sẽ nghĩ cô ngốc nghếch.

"Haha, em chỉ nghĩ đến điểm đó thôi hả?" Lí Hạo Hiên nghe cô bé đối diện nói vậy, chỉ cười cười, thật đúng là vô lo vô nghĩ.

"A? Đương nhiên không phải, có điều việc đầu tiên là cần phải ăn no ngủ kĩ mới có thể làm việc khác đúng không?" Anh Nhi nhìn thấy ánh mắt xem thường của Tư Ánh, dường như muốn nói "cậu đúng là không khác gì con heo", Anh Nhi trừng mắt nhìn lại Tư Ánh, phản bác nói.

"Ừ... Anh chính là nói em tại sao chỉ nghĩ đến chuyện ăn uống thôi... " Lí Hạo Hiên nhìn thấy cô bé mặt đỏ hồng ngượng ngùng lại càng có ý muốn trêu trọc, mặc dù hắn không phải là kiểu người hay trêu trọc người khác như vậy.

"Haha, hai người là đang.... hẹn hò?"

Tiểu Anh Nhi mau chóng chuyển chủ đề, không biết rằng lại càng khiến mọi người xấu hổ.

"Không phải, đang thảo luận chút việc thôi." Nhíu nhíu mày, hình như lí do thoái thác này đối với Anh Nhi có chút mâu thuẫn.

Có điều câu hỏi của Anh Nhi thế nhưng lại lấy lòng Lưu Thi Ngôn, nhẹ nhàng cười cười, sắm tốt vai diễn của mình.

"Anh Nhi, anh chị chỉ đang thảo luận chuyện dạ hội của trường thôi, nếu em có hứng thú thì có thể tham gia."

Hừ, hàng năm đều là tôi được quán quân, lần này cô tham gia cũng tốt, nếm chút đau khổ, mới biết được trời cao đất rộng, Lưu Thi Ngôn nghĩ thầm...

"Em không có hứng thú."

Lưu Thi Ngôn sao có thể bỏ qua cơ hội so tài tốt như vậy, tiếp tục tận tình khuyên bảo.

"Anh Nhi, dạ hội chính là không giống với những lần trước, lần này sẽ chọn ra hoa khôi đẹp nhất trường học, còn có thể nhận được phần thưởng đặc biệt của anh Minh Khải và Hạo Hiên."

"Em không có hứng thú."

"Hàng năm đều có rất nhiều nữ sinh tham gia, Anh Nhi không phải là đang không tự tin vào bản thân mình đó chứ?" Thấy Anh Nhi nhất quyết không nghe, Lưu Thi Ngôn sốt ruột.

"Ai nha, Anh Nhi, cậu tham gia đi, cậu không thấy chị Thi Ngôn sắp khóc rồi hả?" Tống Tư Ánh thấy Lưu Thi Ngôn vẻ mặt chân thành khuyên bạn tốt, ngẫm lại đều buồn cười, người ta không tham gia thì có liên quan gì đến chị ta.

"Haha, em lại nói đùa rồi, chị sao có thể khóc được, chỉ hy vọng các em tham gia thôi, không chừng các em chính là hoa khôi giảng đường năm nay đó." Lưu Thi Ngôn vô tội phản bác, bàn tay đặt trên đùi nắm chặt.

"Haha, Anh Nhi, em tham gia đi, anh cũng rất chờ mong biểu hiện của em, đến lúc đó anh sẽ có điều bất ngờ cho em."

Nhìn thấy sự nhiệt tình của Lưu Thi Ngôn, Lí Hạo Hiên nhíu nhíu mày, tuy rằng ba năm đều là cô được vương miện, nhưng cũng không nên tự tin như vậy, nhìn khuôn mặt kia có chút đắc chí, trong lòng hắn lại thấy phản cảm.

"Ách...."

"Anh Nhi mình ủng hộ cậu, cậu siêu cute, khẳng định mê hoặc một đống trai đẹp, anh Hạo Hiên, em quyết định thay Anh Nhi, cậu ấy khẳng định phải tham gia." Tống Tư Ánh vốn không thích Lưu Thi Ngôn, lại thấy chị ta khiêu chiến như vậy, sao có thể lùi bước, tuy rằng không thể tự mình "dạy dỗ" chị ta, nhưng nếu Anh Nhi thành công không chừng cũng làm cho chị ta mất mặt.

"Haha, được rồi, anh sẽ chờ." Lí Hạo Hiên tận dụng thời cơ mở miệng, cơ hội Anh Nhi đoạt giải quán quân vẫn là rất lớn, chưa biết chừng năm nay sẽ không giống các năm trước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.