Không thể phủ nhận, ánh mắt cô vừa khẩn trương vừa mong đợi, trong lòng hắn tựu dâng lên lòng hư vinh.
Bất quá cừu con nhỏ khả ái trêu chọc lâu cũng quay lại cắn người , lần sau cho cô kẹo ăn là được.
Nghĩ như vậy, Phương Nhĩ Kiệt vui vẻ huýt sáo, xoay người đi vào trong nhà.
Vào nhà trước, sau đó hắn nghe truyền đến tiếng thét chói tai, tâm trạng càng tốt hơn.
Ha hả, lần này hắn nhặt về một vật nhỏ rất thú vị nha!
Không được! Cô còn có vị hôn phu, hơn nữa không lâu nửaphải trở đám cưới, làm sao có thể đối với một ông chú đỏ mặt tim đập?
Mặc dù chú ấy thoạt nhìn rất ngon miệng. . . . . .
Trong đầu Uông Ngữ Mạt không khỏi hiện hình ảnh đẹp mắt hôm qua——Phương Nhĩ Kiệt tắm rửa xong, chân trần trụi, trên người chỉ mặc quầnjean, quần lót không có móc lại, từ từ lôi khóa kéo, thân thể cường trán còn dính nước, tóc đen ẩm ướt ….
Ôm trọn cái trán, ngũ quan lộ vẻ cuồng dã.
Cô ngồi im phòng khách, sững sờ nhìn hắn đi ra phòng tắm, trước đó đi tới tủ lạnh, lấy nước khoáng ra, đôi môi khêu gợi ngửa đầu uống miệngbình.
Cô nhìn yết hầu khỏe mạnh chuyển động, từng ngụm từng ngụm nuốt nướclạnh như băng vào, nhưng cô cảm thấy cả người nóng lên, không nhịn đượcdùng sức nuốt nước miếng một cái.
Cô cố sức theo dõi miệng hắn, thấy nước khoáng từ mép tràn ra,cô không nhịn được vươn ra phấn lưỡi. . . . . .
“Nha đầu.” Ánh mắt của cô rõ ràng như vậy, Phương Nhĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-biet-dieu-mot-chut-nha/180394/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.