Nghĩ đến dân trấn trước khi rời đi ánh mắt đen tối có ý sâu, PhươngNhĩ Kiệt biết mình giải thích không rõ ràng lắm, mặc dù tình hình nàyđang quyết định khi mang cô trở về hắn đang học dự bị đại học, chỉ cầnchuẩn bị tâm lý là được. 
Ai, ngươi nha, chính là không thể quá thiện lương nha! 
……… 
” Này, đây là gian phòng của em,em hôm nay nằm ngủ ở đây!” Phương Nhĩ Kiệt đi vào phòng ngủ, tiện tay cầm lấy áo sơ mi trên giường.”Xin lỗi,gian phòng có chút lộn xộn .” 
Không còn cách nào khác, hắn là người đàn ông độc thân, trong nhà chỉ có một mình hắn, mà ở trong đó cũng là phòng ngủ của hắn. 
Uông Ngữ Mạt nhìn gian phòng rất phái nam hóa trước mặt, một chiếcchăn màu xanh da trời trên giường,một tủ gỗ treo quần áo, bên cửa sổ bày biện một giá sách bằng gỗ thô, phía trên giá sách toàn là tiểu thuyếtvõ hiệp, thậm chí còn có manga, bên cạnh giá sách là bàn máy tính, bêncạnh Computer có vài cuốn sách 
Và mấy quyển sách tay gấp, bên tay phải là phòng tắm. 
Cả gian phòng rất đơn giản, thậm chí không lớn, trong phòng tắm củacô so với phòng của hắn còn lớn hơn, nàng nghĩ tới cô muốn đi vào trong phòng nhìn qua, chỗ ở hắn nhìn ra được ở thời đại rất xưa, hai tầng lâu phòng ốc bên ngoài tường rào đã loang lổ, ngoài phòng có một cái sânnho nhỏ . 
Trong phòng rất đơn giản, một chút cũng không xa hoa, đây là lần đầu tiên cô đến một nơi đơn giản như vậy. 
Hơn nữa, đây là phòng của hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-biet-dieu-mot-chut-nha/180388/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.