Chạy nhanh vào phòng tắm, hắn đem quần áo bẩn vứt xuống cái giỏ giặtquần áo, tính chút nửa gọi nhân viên đem đi giặt, vọt tắm đi rửa, ở thắt lưng vẻn vẹn chỉ quấn một cái khăn tắm đi ra.
Mà Uông Ngữ Mạt vẫn ngồi tại chỗ, trên người tất cả đều là mùi chua,nhưng cô chưa ngửi được mùi thối xộc vào mũi, vẫn ngủ như bình thường.
Hắn thở dài, đi tới trước người của nàng ngồi xổm xuống, cũng khôngđể ý trên người nàng mùi thúi, đưa tay vỗ nhẹ mặt của nàng.”Nha đầu,tỉnh! Nha đầu. . . . . .”
“A. . . . . . Đừng mà. . . . . .” Uông Ngữ Mạt cau mày, lẩm bẩm mộttiếng,đẩy tay của hắn ra, cái trán đụng vào vách tường, lai tiếp tục ngủ say.
Phương Nhĩ Kiệt không khỏi bật cười, tiếp tục vỗ mặt của cô.”Nha đầu, em muốn ngủ cũng phải tắm sạch trước chứ!” Còn gọi là Liễu Phàm thanhâm, thấy cô giống như không để ý tới hắn, hắn nhíu mày.”Nếu em khôngtỉnh lại,anh đành tự mình ra tay giúp em đem đi giặt nha!”
Giống như là nghe được lời của hắn, tròng mắt đang nhắm hé mở ra, có chút mơ hồ liếc hắn một cái, cô mệt mỏi nhắm mắt lại.
“Ưm. . . . . .”Cô thật muốn hắn tự mình ra tay sao?
Ngó chừng khuôn mặt nhỏ nhắn, Phương Nhĩ Kiệt do dự một chút, hắn làm sao để cho em gái bẩn ngủ cả đêm, đợi cô tỉnh ngủ tự mình xử lý.
Nhưng khi nhìn thấy ngay cả đầu tóc của cô cũng dính ố vật, cả ngườivừa bẩn vừa thối ,làm cho hắn thật sự không cách nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-biet-dieu-mot-chut-nha/1539472/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.