Note: Rảnh quá nên mớm thêm chương mới…
Sứ thần lân bang cầu kiến mang theo rất nhiều vật phẩm quý giá, hoàng huynh ban thưởng cho nàng cả hàng dài lễ vật, phái cả công công đến đọc điếu văn à nhầm danh sách cống vật.
Minh Minh mới ngủ dậy, mắt nhắm mắt mở, bị làm ồn từ sáng sớm, bắt đầu lèm bèm:
– Tiểu Vũ, người ta không muốn.
Gia Vũ vừa bế nàng dậy, vừa rửa mặt chải đầu cho nàng.
– Ít nhất người cũng nên ngồi dậy nghe công công đọc bản danh sách chứ, nếu buồn ngủ quá thì dựa vào người thần.
– Nhưng mà ngươi có biết cái danh sách đó dài đến đâu không? Người ta có thể ngủ đến chiều mà vẫn chưa đọc xong đó.
Gia Vũ dở khóc dở cười, “Ai bảo hoàng tử chiều người như vậy chứ”.
Não Minh Minh lóe lên những tia tinh quái, nàng mở giọng:
– Triệu Hoa công công vào.
Ở vương quốc nàng, công chúa không có quá nhiều lễ nghi, Hoa côngcông chỉ cần triệu kiến, nàng có thể ở trong phòng, qua 2 lớp mành ngheHoa công công đọc. Ưỡn ẹo trên nhuyễn tháp một hồi, nàng ngáp ngắn ngápdài, ngáp chảy cả nước mắt, dụi dụi đầu vào Tiểu Vũ ngủ gật. Tiểu Vũthấy vậy, thấy xót xa tiểu công chúa của chàng, bèn bế nàng lên tiến vào giường ngủ, giọng Hoa công công cứ đều đều ru ngủ nàng. Vậy mà phắt một cái, tiến vào giường ngủ nàng bật dậy, trung y mỏng như cánh ve thoắtẩn thoắt hiện tuột khỏi vai, lộ ra 2 cái bánh bao lấp lo, Tiểu Vũ phụtmáu mũi, quay đi chỗ khác: ” Chết tiệt!”, chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-bien-thai/181326/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.