Lý Khiêm và Ôn Cẩn Dần chọn một tửu quán khá yên tĩnh.
Mượn men say, Lý Khiêm trút hết nỗi bực tức dồn nén bấy lâu với Ôn Cẩn Dần.
Hắn tựa vào lan can, tay cầm bình rượu, nở nụ cười đầy chua xót.
“Ôn Cẩn Dần, có lẽ ngươi không biết ta ghen tị với ngươi đến mức nào đâu…
Ngươi, Ôn thái phó , là rồng trong loài người.
Chỉ mới mười hai tuổi đã trở thành trạng nguyên trẻ nhất từ khi Thiên Khải khai quốc đến nay.
Không chỉ trong triều Thiên Khải, khắp thiên hạ này cũng chẳng có người thứ hai.
Nhưng vì tuổi quá nhỏ không thể nhập triều nhậm chức, ngươi nghỉ một năm.”
“Ai cũng tưởng rồi ngươi sẽ trở nên bình thường như bao người khác.
Nào ngờ, sang năm mười ba tuổi, ngươi lại đi thi, một mình bứt phá, lần thứ hai đăng bảng trạng nguyên.
Tại yến tiệc Quỳnh Lâm, ngươi lọt vào mắt xanh của Chiêu Dương công chúa, đến cả hoàng thượng cũng sẵn lòng gả công chúa cho ngươi.”
“Năm ấy, ngươi khoác áo bào đỏ của trạng nguyên, phong quang vô hạn!
Hàn Lâm viện vì ngươi mà phá lệ, phong ngươi làm đại học sĩ trẻ tuổi nhất từ trước đến nay.”
“Ôn Cẩn Dần, ai ai cũng yêu quý ngươi.
Ngươi có học vấn uyên thâm, tính tình ôn hòa, chưa từng tranh giành với ai.
Người ta nhắc đến ngươi đều là ngàn lời vạn tiếng tốt đẹp.
“Nhà Trần Sinh nghèo khó, chỉ có ngươi chịu bỏ bạc giúp hắn, còn tìm nhà ở Kinh thành cho hắn.
Thư sinh họ Lưu ngưỡng mộ danh tiếng, tìm đến nhờ ngươi xem văn, ngươi chẳng lấy một xu mà còn viết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-benh-kieu-muon-hac-hoa-ca-ca-om-do-danh/4799238/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.