Nửa tháng trước.
Vách núi Vô Nhai.
Hai nữ nhân bị bọn cường đạo bắt giữ.
Một người vận y phục hoa lệ, dung mạo đoan trang, người đó là Hoa Thường công chúa.
Người còn lại khóc đến lê hoa đái vũ, là ngoại thất của phò mã.
Lúc này, nam nhân mà cả hai nàng cùng yêu đứng cách đó không xa, hắn đang thương lượng cùng bọn cướp với gương mặt giận dữ.
“Thả họ ra! Các ngươi muốn gì, bổn phò mã đều có thể cho các ngươi!”
Lời của nam nhân tuấn mỹ kia khiến bọn cướp phá lên cười.
“Ha ha ha, hai nữ nhân này, ngươi chỉ được chọn một mà thôi.”
Nghe vậy, phò mã trầm ngâm một chút, ánh mắt áy náy liếc về phía Hoa Thường công chúa:
“Hoa Thường, Dung nhi đang m.a.n.g t.h.a.i cốt nhục của ta, ta không thể để nàng ấy c.h.ế.t được.”
Hoa Thường cười khẽ, một nụ cười tự giễu.
Thì ra là nàng ngu ngốc, ngu ngốc tin rằng hắn sẽ không do dự mà chọn cứu mình.
Nàng vẫn luôn tin rằng, hắn sẽ một đời che chở, yêu thương nàng.
Không ngờ, không ngờ…
Hắn lại nói ra những lời ấy...
Nước mắt lặng lẽ rơi trên gương mặt dịu dàng của Hoa Thường, giọng nàng run rẩy, đầy sự đau thương:
“Nàng ta không thể c.h.ế.t, vậy ta phải c.h.ế.t sao? Lý Khiêm, để cứu nữ nhân kia, ngươi muốn ta c.h.ế.t ư? Ta mới là chính thê được ngươi danh chính ngôn thuận bái đường nghênh cưới, sao ngươi có thể…”
Lời còn chưa dứt, nữ nhân bên cạnh đã t.h.ả.m thiết kêu lên:
“Tam lang cứu thiếp! Bụng thiếp… đau quá… hài tử của chúng ta… nó còn chưa kịp gọi một tiếng cha nương… hu hu… tam lang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-benh-kieu-muon-hac-hoa-ca-ca-om-do-danh/4799216/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.