Quốc vương đỡ Hoàng hậu ngất xỉu rời khỏi phòng Bạch Tuyết, nhìn thấy Y Lạc đang đứng trước một khung cửa sổ trên hành lang.
Quốc vương tiến về phía trước nói với Y Lạc:「 Bạch Tuyết đúng là có chút tuỳ hứng, bất quá chờ nó hết giận sẽ không sao đâu. Từ nhỏ nó đã được nuông chiều, tâm nhãn lại nhỏ hẹp, mới đối xử với ngươi như vậy. Bất quá chúng ta thật sự không hy vọng các ngươi phải cách biệt lần thứ hai, dù sao Bạch Tuyết đã từng yêu ngươi đến như vậy, bây giờ các ngươi thật vất vả mới có thể ở bên nhau, ngàn vạn lần đừng dễ dàng chia lìa như vậy.」
Quốc vương thở dài.「 Ngươi cũng có thể nói người cha như ta chỉ biết nói hộ con mình, nhưng nếu ngươi từng nhìn thấy dáng vẻ của Bạch Tuyết vào sáu năm trước, ngươi sẽ hiểu được ta vì cái gì không muốn nó thương tâm thêm nữa.」
Quốc vương nói xong, ôm Hoàng hậu ảm đạm rời đi.
Y Lạc lẳng lặng đứng trước cửa sổ, ánh mắt nhìn thẳng về hướng Y Ma. Bóng đêm thăm thẳm, chỉ có vài đốm sáng nhỏ trong không trung càng làm tăng thêm vẻ ảm đạm. Y Ma quốc đã bị tiêu diệt, quốc gia của y đã không còn tồn tại. Bởi vì trận chiến kia, Bạch Tuyết bây giờ vẫn oán hận y.
Thầy thuốc cùng bọn thị nữ từ bên trong nhẹ nhàng lui ra.
Một người hầu gái đi đến bên Y Lạc nhẹ cúi người.「 Điện hạ đã uống thuốc, hiện tại đang ngủ say. Quốc vương bệ hạ có lệnh, thỉnh Y Lạc điện hạ đi vào chiếu cố điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-bach-tuyet-thuy-my-nhan/130480/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.