Khủng long luôn luôn khỏe mạnh, đã bị bệnh.
"Tiểu Mạt, cậu thấy sao?" - Cốc Vũ cố ý xin nghỉ, chăm sóc Hạ Mạt.
"@*&$^............." - Đầu óc quay cuồng, nói như tiếng Hỏa Tinh.
"Tiểu Mạt." - Lo lắng.
Có tiếng gõ cửa.
"Vào đi." - Cốc Vũ đổi khăn lạnh trên trán Hạ Mạt, nói.
"Cốc tiểu thư, nhà bếp có nấu chút cháo. Trước khi uống thuốc, nên ăn một chút." - Tiểu Hà hiếm thấy nói nhỏ nhẹ.
"Để một bênh đi, chút nữa tôi sẽ cho tiểu Mạt ăn." - Người đẹp cười.
"Vâng." - Tiểu Hà cầm trongtay gì đó, lo lắng nhìn Hạ Mạt nằm trên giường.
"Tiểu thư đã lâu rồi không bị bệnh."
"Ừh. Cậu ấy lúc nào cũng rất khỏe." - Cốc Vũ nói, ánh mắt nhìn Hạ Mạt.
"Này, Cốc tiểu thư. Tiểu Hà xuống trước, có gì cô nhớ gọi tôi nhé."
"Được, cô xuống đi. Ở đây có tôi được rồi." - Cốc Vũ ngồi cạnh Hạ Mạt, ánh mắt lo lắng, đau lòng. Ánh mắt tiểu Hà chưa từng nhìn thấy.
[Cốc tiểu thư, đúng là rất yêu tiểu thư nhỉ?], người hầu nhỏ bé nghĩ vậy, nở nụ cười ngọt ngào. Từ từ đóng cửa, nhẹ nhàng bước xuống lầu.
"Tiểu thư thế nào?" - Dưới lầu, một hầu gái hỏi.
Tuy tiểu thư thường ngày rất ồn, lại không an phân, tính khí rất hung dữ, còn hay nổi giận, dọa bọn họ mất nửa cái mạng, nhưng cô là người rất tốt. Chỉ cần ở chung với tiểu thư sẽ biết, Hạ Mạt là người ngoài cứng trong mềm.
"Cốc tiểu thư đang chăm sóc tiểu thư, đã bớt sốt. Có điều, cũng chưa khá hơn." - Tiểu Hà nói.
"Hzai......Để tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-ai-nu-dong-ii/1163713/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.