Chương trước
Chương sau
Buổi tối, cánh cửa phòng công chúa hé mở, Diệp Nại thò đầu vào thăm dò.
Công chúa đang ngồi trên giường, nhìn cái đầu nho nhỏ ở cửa, nở nụ cười.
Phút chốc, mặt Diệp Nại đỏ bừng.
Quả nhiên, nàng thật dễ đỏ mặt.
"Linh, cậu chưa ngủ à?"
"Chưa."
"Linh....."
"Hử?"
"Cái kia......"
"Hử?"
"Mối tình đầu....."
"Cái gì?"
"Mối.....mối tình đầu của mình....không...không phải Mộc Nhiên."
"À, thế là người con trai nào vậy?"
"Cái đó......Linh."
"Hử? Đã trễ rồi, tiểu Nại, nếu không có gì quan trọng thì mình muốn đi ngủ."
"Mình..." - Gương mặt Diệp Nại đỏ như gấc: "Tuy rằng, trước đây mình quen rất nhiều nam sinh. Nhưng nhờ quen những người đó, mình mới biết người mình thích là Linh."
Nụ cười trên gương mặt công chúa càng thêm sâu, nàng ôm eo Diệp Nại: "Tại sao hôm nay cậu lại nói chuyện này?"
".......Bởi vì........miệng mình vừa được thoa mật."
"Thật không?" - Công chúa mỉm cười.
"Đương .....đương nhiên, Linh, cậu nếm thử....thì biết thôi." - Khuôn mặt nhỏ nhắn kia: "Nóng thật nha.....mặt đỏ hết rồi...."
Chỗ này nóng sao?
"Vậy thì mình không khách sáo." - Bàn tay công chúa luồng vào trong áo ngủ lỏng lẻo của Diệp Nại: "Đồ cậu rộng quá."
".......À, cái đó .....Mình vừa tắm xong." - Hai tay Diệp Nại nắm chặt một góc áo.
"Thật à?"
"Thật...thật....Cho nên, rất thơm....Mình dùng sữa tắm Linh thích..." - Mặt đỏ bừng, tiếp tục "xé" áo.
"Ừ, thơm thật đấy."
"Quần áo.......cởi ra....thì....thì càng thơm... Cởi đồ ra......cũng không sao." - Gương mặt Diệp Nại như mặt trời trong đêm, vẫn tiếp tục "xé".
"Thật?"
"Thật.....cởi ra......nếm thử.....sẽ sẽ .....sẽ sẽ sẽ....." - Tiểu Nại à~~~ đừng có xé nữa, sắp rách rồi kìa.
"Ừ, tiểu Nại muốn mình nếm thử, thì mình sẽ 'ăn sạch'."
Mặt đỏ, đỏ, rất đỏ!
Thì ra là tới để "hầu hạ" công chúa hử?
* * * * *
Nửa đêm, Diệp Nại quay đầu nhìn công chúa nằm bên cạnh.
"Cái đó......Linh....."
"................" - Không trả lời, công chúa ngủ rồi sao?
"Mối tình đầu của mình là khi còn ở nhà trẻ..... Người nào đó, rất đẹp, rất đẹp."
"..............." - Không hề trả lời, quả nhiên ngủ rồi.
"Thật ra, .....người đó....đang nằm bên cạnh mình."
"..................."
"À thì.....ngủ ngon." - Diệp Nại lén lúc hôn một cái lên mặt công chúa, sau đó đỏ mặt, nhắm chặt hai mắt không dám nhìn nữa.
Người đẹp đang nằm ngủ, mắt không mở ra, nhưng trên mặt lại xuất hiện một nụ cười nhạt. Tiếp theo đó, nụ cười càng lúc càng sâu, lộ cả hàm răng. Tiếp theo, duỗi tay ra, làm như vô ý ôm người nào đó đang nhắm chặt mắt nằm bên cạnh.
Hừm.......Mối tình đầu của bạn là ai? Bạn còn nhớ chứ?
Chuyện sau này:
Đã hơn một tuần sau chuyện đó, hôm đó đến giờ cơm trưa, Cao Hiểu Tinh lúng túng chặn trước mặt Diệp Nại.
Diệp Nại lập tức giấu hộp cơm sau lưng.
Cô ấy lại muốn ném hộp cơm của nàng nữa sao? Nếu lại thế, nhất định phải cắn cô ấy vài cái.
"À thì.....Diệp Nại."
"Làm, làm gì?" - Cả lớp cảnh giác nhìn hai người, lại muốn đánh nhau nữa à?
"Chuyện đó.....Xin lỗi."
"Hể?"
"Thật lòng xin lỗi..." - Cao Hiểu Tinh nói xong rồi chạy mất, để lại Diệp Nại chết đứng tại chỗ.
Mộc Nhiên đang đứng ở cửa chờ ai đó, bất ngờ nhìn thấy một cô gái chạy đến chỗ hắn, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười rất dịu dàng.
Thì ra, hắn là một nam sinh rất đẹp trai.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.