Mẹ Hạ chậm dãi xuống lầu, giật thót tim khi nhìn thấy Hàn Tư Thương ngồi một mình dưới lầu tự túc, bà đến gần chào hỏi một chút, xong lại nhớ đến những lời mình nói, có chút chột dạ, chỉ đành đuổi khéo hắn về.
Hàn Tư Thương: "Ngủ rồi? Không sao hết, cứ để cậu ta ngủ, chút thời gian này cháu không thiếu".
Hàn Tư Thương: "Cô không bận gì sao? Sao vừa nãy cháu nghe chú nói cần tài liệu, nhờ cô mang đến giúp nhỉ?".
Hạ phu nhân: "..."
Miết rồi không biết ai chủ nhà luôn.
Đúng là trước khi xuống lầu ba Hạ có gọi, chỉ là không biết tại sao Hàn Tư Thương lại biết, hoặc là hắn vô tình nghe được, hoặc là những gì hai mẹ con họ nói hắn đều nghe thấy hết, mẹ Hạ không rét mà run, muốn ở nhà với Hạ Hiên xong lại nhớ đến tài liệu cực nguy cấp phải ngay lập tức mang đến, bà chỉ đành nhờ thím Lý cánh trừng hai thằng nhỏ.
Hạ phu nhân vừa ra khỏi cửa, Hàn Tư Thương liền một mạch lên lầu. Cửa hé mở, nam nhân đưa lưng về phía hắn, đôi chân trắng muốt trần trụi bại lộ trước mắt, hắn theo phản xạ, yết hầu nhấp nhô, cùng Hạ Hiên quen biết bao năm, sao hắn lại không để ý, Hạ Hiên thì ra quyến rũ như thế.
Tiếng nói chuyện vọng ra bên ngoài, hắn nghe thấy tiếng cười của cậu, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác rất khó tả.
"Đến đâu rồi?".
[Tới rồi, tới rồi, nơi này đẹp cực, bao giờ mày khỏi chân tao gửi địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chinh-truyen-nguoc-tranh-xa-phao-hoi-ta-ra/2903530/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.