Chu Thiên Hoàn có không ít bằng hữu, nhưng đại đa số thời gian đều là làm bàn tay vàng cho người khác.
Thân phận có sẵn ở đó, cho dù có muốn điệu thấp cũng điệp thấp không nổi. Loại hành vi như chủ tịch giả làm nhân viên, giả heo ăn thịt hổ này hoàn toàn không phù hợp với phong cách nhất quán kiêu ngạo của y.
Khuyết Tinh Bàn là một trong số ít những cường giả ở cùng cảnh giới với y. Khuyết gia là bá chủ tinh vực phía Nam, mà Khuyết Tinh Bàn là gia chủ, cũng là thần nhân duy nhất.
“Đối thủ của ngươi là con sứa bảy màu kia? Nó lợi hại lắm sao?”
Bên kia Khuyết Tinh Bàn đang trong hồi chiến đấu kịch liệt, đáp lời đứt quãng.
“Màng ngoài của nó trông mềm mềm, nhưng thật ra lại giống như tường đồng vách sắt vậy, có thể bắn ngược tất cả mọi đòn công kích. Xúc tu trong suốt có chứa kịch động, dính phải một chút ít cũng sẽ bị tê liệt thần kinh.”
Chu Thiên Hoàn có chút hứng thú: “Đợi ta tới đó.”
Công đức hay không công đức y không thèm để ý. Nhưng đối thủ mạnh lại làm cho y chờ mong, nhân sinh không có địch nhân thật nhàm chán biết bao nhiêu.
Chu Thiên Hoàn kết thúc cuộc gọi, sau khi sắp xếp công việc cho hai khí linh, vừa định rời đi, trên đùi đã bị dây đằng lưu luyến không rời câu lấy.
【Vì sao lại phải đi?】
Đối với loại tình tiết chim non dính người này, Chu Thiên Hoàn không hiểu vì sao lại có chút hưởng thụ, trấn an mà sờ sờ lá cây: “Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chiem-vai-ac-dai-ma-vuong/1086938/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.